đợi, hắn cứ tứng bước tiến tới, dẫn dắt Lưu Hương Lê bước một tiến về phía khoái hoạt đỉnh phong, tuy rằng giữa hắn và Lưu Hương Lê còn chưa chính thức giao cấu, hắn cũng đã đạt được khả năng làm cho Lưu Hương Lê sắp đến cơn cực khoái, mà thông thường đối với người đàn bà từng trãi cũng khó mà dễ dàng thụ hưởng niềm vui sướng như vậy.
Lưu Hương Lê khi cơ thể bắt đầu phản ứng dồn dập, cô đương nhiên hiểu rất rõ ràng, cực khoái của cô sắp tới, cái mông thịt không thể ngăn cản lại được, cứ tự hẩy lên thật cao hết mức hùa theo theo cái miệng của Đinh Nhị Cẩu, cổ họng như muốn hét lên, Lưu Hương Lê vội vàng dùng hàm răng trắng đều thật nhanh cắn vào môi dưới, ngàn lần không thể phát ra tiếng rên hưởng thụ, tiết thân cực khoái, đó là bản năng đòi hỏi thân thể, chứ không phải là linh hồn của cô thật tình muốn như thế này.
Lưu Hương Lê bối rối thẹn thùng vô hạn, đôi mắt mờ sương ẩm ướt, như muốn chảy ra thành nước, cặp đùi đầy đặn như ngọc đã quấn lên sau gáy lưng Đinh Nhị Cẩu bám riết không tha, giật mạnh kéo xuống để hắn tiếp tục liếm láp, cuối cùng bên trong cổ rử cung nhẹ nhàng mở ra, âm khí theo khe hở nhỏ hẹp màu đỏ, từng tia một phún ra, trào xủi ra khỏi cửa miệng âm đạo, tuôn chảy thoát ra bên ngoài.
Một giọt, hai giọt rồi ba giọt… Đinh Nhị Cẩu hé miệng ra, càn rở mút mạnh toàn bộ bộ âm khí nuốt vào trong bụng, Lưu Hương Lê kinh hoảng xấu hổ, trong lúc cấp bách cơn cực khoái chạy nhanh bùng nổ đến, gắt gao cố chặn lại tiếng rên rỉ to từ nơi cổ họng.
– A… không… không..xong….rồi..!
Lưu Hương Lê dù cắn chặt môi vẫn tràn ra tiếng kêu rên, cô cảm nhận sự tăng vọt ấm ướt từ bụng dưới khuếch tán, ngay sau đó một trận mãnh liệt hết sức sướng khoái vọt lên, trong đầu trống rỗng, thân thể nhũn ra như hồn thoát khỏi xác, ngay phút chốc âm đạo từng cơn co rút, giữa hai chân Lưu Hương Lê âm khí màu sữa sềnh sệch xì ra, mùi đậm nồng nặc, Đinh Nhị Cẩu rất nhanh tiếp tục đem môi dán lên, nuốt hết dịch nhờn vào trong miệng.
Một luồng sóng ham muốn mãnh liệt đụng vào ở chỗ sâu bên trong âm đạo, cơn ngứa từ nơi tận cùng càng lớn, Lưu Hương Lê nhắm hai mắt lại, miệng mím lại, giữ chặt tiếng kêu như muốn chui ra thoát khỏi đôi môi, cũng may, tối thiểu Lưu Hương Lê vẫn còn chưa la lên “ hãy dùng cái đó đâm vào đi, chị muốn…”
Cô là một người đàn bà đàng hoàng, dù gì cô vẫn phải tuân thủ theo nguyên tắc của người đàng hoàng.