vỡ.
Mình thì không thể kể hết ra đây vì nó sẽ rất dài dòng và chẳng nhớ rõ cho lắm nhưng vẫn sẽ cố nhắc lại một số điểm chính và quan trọng trong cuộc nói chuyện trên nền hè thoáng gió tối hôm ấy.
-Hì…mà Duy hiền quá…lúc đầu thấy em ở quán ăn cứ ngỡ em trầm và…khó chịu lắm…kiểu công tử vậy á…_Chị Chi nhìn mình mà cười tít mắt.
-Dạ đúng mà chị…lúc đầu em thế thật…nhưng giờ thì cũng nói nhiều lắm…tại ở chung với Dì Linh mà…_Mình gãi đầu nhìn chị.
-À ừa…mà em thấy Linh sao…vui và tốt chứ…_Chị Chi nhìn mình cười và hỏi.
-Dạ…Dì hiền…vui…quan tâm em đủ thứ…không trách được điểm nào…à…hay nói nhiều thôi…_Mình chống cằm bĩu môi suy nghĩ và nhận xét.
-Ừm…Linh tốt với mọi người lắm…ai chơi thân hay quen với nó…nó đều cực kì tốt…chị rất vui vì quen được nó…_Chị Chi nhìn mình gật đầu kiểu cực kì đồng ý.
-Dạ…Dì tốt lắm chị…_Mình cũng gật đầu theo.
APUS Launcher
-À…mà chị hỏi cái này…_Chị Chi bỗng nhìn mình hơi trầm ngâm.
-…_Mình ngạc nhiên vì thái độ của chị nên cũng cố lặng thinh theo dõi.
Chị quay sang nhìn mình cực kì chăm chú như thể đang soi xét hết tất cả để mong đợi sẽ nhìn thấy một cái gì đó ẩn sâu nơi mình.
Lúc này thì vì chị giơ tay lên cao nên vô tình cái cổ áo bị trễ xuống mà để lộ ra gần hơn nửa cái khe ngực sâu hun hút và cặp vếu trắng ngần khiến cho mình chút xíu nữa là nổ đom đóm mắt nhưng vì không thể né đôi mắt của chị nên mình đành phải cố gắng kiềm lòng mà nhìn mặt chị chứ không dám kéo xuống sâu hơn.
Chợt bất giác chị đưa từ từ cánh tay lại gần khoét miệng suy nghĩ rồi nhìn mình kiểu tỏ tường chợt hỏi khẽ nhưng lại rất thẳng thắn.
-Em bị Gay hả…_Chị Chi hỏi mình giọng nho nhỏ.
-Dạ…em cũng không biết…Dì Linh nói vậy…_Mình lúcđó chẳng biết trả lời sao nên đành qua loa hời hợt rồi nhìn ra hướng cổng.
-Em đi bác sĩ chưa…đi bác sĩ tâm lí xem thử…_Chị Chi cười khẽ nhưng vẫn nhìn mình.
-Dạ thôi…chắc không phải đâu chị…hì…_Mình lại đánh trống lảng trả lời cho có.
Mình lúc đó lại bắt đầu ghét Dì Linh thêm tẹo vì cái tính bếp xếp gặp ai cũng bô lô ba la rằng mình bị Gay rồi này kia.
-Ừm…mà…mà sao em…em không thử quen…ai…ai đó thử xem…_Chị Chi đặt tay lên vai mình lay nhẹ chỉ bảo.
-Có ai thèm quen em đâu chị…hì…_Mình lại cười nhưng lần này thì quay sang nhìn vào mắt chị luôn.
-Em nói sao chứ…vừa trắng…đẹp trai…gia đình thì khá giả thì thiếu gì con gái muốn quen…_Chị Chi bĩu môi nhìn mình đùa giỡn.
-Hông có đâu chị…Dì Linh chê em như gì á…đời này mong có người muốn quen còn hông được…_Mình lắc đầu giảy nảy cười to.
-Vậy à…để chị hỏi lại Linh xem…mà đó giờ chưa quen ai thật à…_Chị Chi che miệng cười rồi lại hỏi mình có vẻ ngạc nhiên lắm.
-Dạ…_Mình nhìn chị tỏ vẻ thành thật.
Đọc đến đây chắc hẳn nhiều bạn thắc mắc tại sao mình lại nói dối chị Chi nhưng xin thú thật là lúc đó mình nghĩ như này:Đến Dì Linh còn chẳng biết là mình từng quen với My và cả cô Trang mà bây giờ nếu nói cho chị Chi biết thì lỡ đâu chị ấy vuột miệng nói với Dì rồi Dì lại kể với Ba mình thì cực kì rắc rối vì Ba mình sẽ nói Dì canh cổng hay dè bĩu mình hơn thì sẽ đến khổ.Thôi thì cứ giả điên biết đâu sẽ được bình yên.
-Ừm…cũng khuya lắm rồi…em buồn ngủ chưa…_Chị Chi nhìn mình hỏi nhỏ.
-Dạ…cũng bình thường…chị buồn ngủ ạ…_Mình quay sang nhìn chị khi nghe chị hỏi câu ấy thì chắc có lẽ là chị buồn ngủ rồi.
-Ngồi ngoài đây gió quá…chị thấy hơi khó chịu…_Chị Chi hơi nhăn rồi nhìn mình nói giọng nghe có vẻ mệt.
-Dạ…thế thì vào nhà thôi chị…_Mình gật đầu rồi vội chống tay làm động tác đứng lên.
-Ừm…_Chị đáp nho nhỏ.
Mình và chị cùng lúc đứng lên và tiếng bước trên thềm hè mà chẳng ai nhìn ai.
Nhường chị đi trước mình nối bước theo sau tiến lại gần cánh cửa chính.
Vì lúc nãy khi ngồi xuống thằng nhỏ mình bị lệch sang bên cộng thêm những hình ảnh lộ liễu của cặp bưởi tươi roi rói kia nên nó có phần lệch quỹ đạo hơn hẳn.
Nên lúc bước được một bước là lập tức mình phát giác ra ngay nên đành phải kéo hơi trễ quần xuống tí để chỉnh lại hướng quần sịp sao cho thoải mái và đồng thời cho tay vào quần chỉnh lại thằng nhỏ đang hãy còn cương cứng bởi một suy nghĩ thái quá vừa mới đây trước khi đứng lên.
Nhưng đúng là số trời đã định, nghịch cảnh thì thường làm nên tội lỗi vì bất giác khi chỉ còn đúng một bước thì chuẩn bị bước vào cửa chính thì hình như có một con gián chạy ngang qua nên mà chị Chị nhìn thấy nên nhanh như cắt chị chững người lại rồi lùi về sau một vài bước.
Mình thì lúc đó chẳng để ý gì mà cứ cúi gầm mặt xuống chỉnh chỉnh thằng nhỏ vì sự cố lệch pha nháy vừa rồi nên vô tình đang trong tư thế đi tới tạo cho thằng nhỏ một lực đẩy còn chị Chi thì giật mình lùi lại khiến một lực dập nảy sinh.
Khoảnh khắc thằng nhỏ mình trong trạng thái cương cứng chạm mạnh vào phần mông nùng nục của chị Chi sau chiếc áo ngủ khiến cho mình có cảm giác thật khó tả.
Ngay từ giây phút đầu tiên là mình phát giác ra ngay chị Chi không mặc của quần chip nữa vì thằng nhỏ mình chọc thẳng vào phần mông mềm dẻo ẩn sau dưới lớp vải áo mảnh tang với lực khá mạnh khiến cho nó đi sâu tít và còn hơi dính nhẹ vào phần mông chị chị rồi mới chịu dừng lại thì phải.
Nhanh tức khắc mình và chị Chị đều cảm thấy điều đang diễn ra nên cả hai nhanh chóng nhích người nhau ra với vẻ ngại ngùng kinh khủng.
-A…_Chị Chi tròn mắt nhìn mình đầy ngại ngùng.
-Em…em xin lỗi…em không biết…chị…lùi lại…_Mình cúi gầm mặt gật đầu lia lịa đầy hối hận.
-Không…tại con gián…chị thấy nên…hết hồn…lùi lại…chi xin lỗi…_Chị Chi xua tay nói với mình như thể đó là lỗi của chị ấy còn mình thì bị động.
-Để em lại coi sao…_Mình lúng túng bước lại gần cửa nhìn quanh quẩn kiếm con gián mất nết khi nãy.
-Nó chạy rồi…đó…đừng giết…dơ lắm…vào nhà thôi em…_Chị Chi chỉ theo hướng con gián đang chạy rồi khẽ kéo nhẹ áo mình nói nhỏ.
Chị nói thì bối rối quay lưng bước thẳng vào trong nhà còn mình thì đợi chị vào xong mới bước vào sau.
Khi vừa bước vào thì đã thấy chị lịch sự đứng nếp người gần cửa đợi mình đóng cửa xong thì mới cùng nhau bước tiếp.
Mình tiến thẳng hướng lên cầu thang còn chị thì rẽ góc bước lại gần ghế sô-pha.
Mình đứng chưng hửng chỗ cầu thang vì chẳng hiểu gì cả nên quay người qua nhìn khi chị đã an tọa nơi chiếc ghế mềm.
-Ủa…sao chị không lên phòng ngủ…_Mình tròn mắt ngạc nhiên.
-Chắc chị vẫn chưa ngủ được đâu…mắt cứ mở to như lúc nãy…chắc lạ nhà…_Chị thở dài lắc nhẹ đầu nhìn mình.
-Dạ…vậy để em ngồi với chị…_Mình gãi đầu sau đó lê bước lại ngồi gần chị.
-Em lên phòng ngủ đi…chị không sao đâu…_Chị xua tay khi mình đã bước lại gần hơn đôi chút.
-Em cũng chưa buồn ngủ mà…_Mình cười nhẹ khẽ đáp.
-Ừm…em có thuốc ngủ không…_Chị nhăn trán nhìn mình.
-Em không có…nãy chị kiếm trong phòng Dì Linh chưa…_Mình hỏi lại chị vì thiết nghĩ chắc chị muốn xin một viên để dễ ngủ hơn.
-Chị tìm rồi…không có…_Chị lại lắc đầu.
Mình bước lại và ngồi hẳn xuống ghế không dám nói gì cả chỉ chắp tay lại với nhau rồi xoa xoa còn chị thì cứ nhìn mình rồi cười cười mà lúc đó mình chẳng hiểu vì sao.
Nói chung là nhìn chị có duyên và xinh lắm, tướng tá cũng thuộc dạng cao ráo, da dẻ thì trắng trẻo.
Tính tình thì cũng có vẻ vui tươi mà có chút gì đó thiện cảm với mình.
Mình ngồi nghĩ ngợi rồi bất giác quay qua nhìn chị Chi nói nhỏ.
-Chị muốn uống gì hông…em lấy cho…_Mình nói nhỏ.
-Hổng biết nữa…_Chị lắc đầu lem lĩnh.
-Chị uống sữa nha…em lấy cho…sữa tươi nha…_Mình nghĩ ngợi rồi lại chợt nói khe khẽ.
-Tối mà uống sữa gì…_Chị nhăn trán nhìn mình.
-Thế chị uống gì…_Mình tròn mắt hỏi lại vì chẳng nghĩ ra được món gì khác.
-Cho chị li nước lọc được rồi…mà để chị lấy cho…_Chị nói sau đó nhanh chóng chống tay đứng lên.
-Dạ thôi…em là con trai để em lấy…hì…chị ngồi đi…_Mình xua tay giảy nảy nói với chị.
-Ừm…dễ thương quá…_Chị cười nhẹ nhìn mình.
Mình nói xong thì đứng lên đi xuống bàn bếp với tay lấy hai cốc nước lọc sau đó pha thêm chút nước nóng rồi cầm lên tiến lại chỗ chị.
-Chị…_Mình dang tay đưa li nước cho chị.
-Ừm…_Chị vui vẻ đón li nước hơi nóng từ tay mình.
Chúng mình ngồi đó uống trong im lặng mà chẳng nói gì, chẳng ai nhìn ai nhưng thỉnh thoảng mình tò mò quay sang thì lại thấy chị nhìn mình hơi lẳng lơ rồi cười khe khẽ mím mím sau đó lại ngoảnh mặt đi chỗ khác né ánh mắt của mình nhưng lại vẫn cứ cười trông đến là lạ.
Biết đâu chị đang nghĩ đến chuyện va chạm lúc nãy trước cửa mà cười thì sao nhỉ.
Thoáng chốc khi đã uống hết cốc nước thì mình vội nhìn sang chị thì thấy chị vẫn đang mân mê miệng cốc.
-Chị…đi ngủ thôi…cũng khuya lắm rồi…_Mình híp mắt nhìn chị nói nhỏ.
-Ừm…ngủ…lên ngủ thôi em…_Chị gật đầu đồng ý.
Sau câu nói đó thì mình và chị cùng nhau tiến đến cầu thang để lên tầng hai.
Mình đi trước còn chị tiến bước theo sau cho đến trước cửa WC thì mình nhanh chóng đi vào còn chị thì rẽ góc tiến lại trước phòng Dì Linh.
Mình vào đó tè và rửa mặt vài phút rồi bước ra thì lúc này vẫn thấy chị Chi đang đứng loay hoay chỗ cửa phòng Dì như ban nãy.
-Sao vậy chị…_Mình tròn mắt nhìn chị khi chị vẫn đang lúng túng xoay núm cửa.
-Không biết nữa…vặn mà hình như bị khóa hay sao đó…nãy chị chỉ đóng nhẹ thôi mà ta…_Chị gãi nhẹ đầu mặt vẫn còn ngạc nhiên lắm.
Mình từ từ đi lại sau đó dùng cả hai tay vặn núm cửa nhưng vẫn chẳng suy suyển gì.
Chắc chắn là phòng Dì đã bị khóa từ bên trong mà đến lúc đó thì mình vẫn chưa đoán ra một lí do nào là chắc chắn cả.
-Chị…hình như phòng Dì Linh khóa cửa rồi…_Mình gãi đầu nhìn chị nói.
-Ủa…nãy chị ra ngoài chỉ khép chứ đâu khóa đâu ta…kì vậy…_Chị lại càng nhìn mình hoảng hốt hơn nữa.
-Nè…em vặn quài cũng chẳng vặn ra được…à…để em gọi