mình.
-Dạ…chiều mang ra…tính nằm vì trời nóng quá…nhưng cuối cùng không nằm…quên đêm vô…_Mình ấp úng giải thích trông rất ngu.
-Điên…nằm đó chi…mà để kể…nãy ra đang tè cái hết hồn lập tức kéo quần đứng dậy luôn đó…_Dì tường thuật trông rất li kì và hấp dẫn.
-Ủa…sao vậy…sao kì vậy…_Mình ngạc nhiên hỏi khẽ vì có chút gì đó hơn lấp ló quen thuộc.
-Thì thấy…thấy cái bóng đen ngòm đứng chỗ cái gốc cây cũ nhà bên kia chứ gì…_Dì nói ra vẻ rất ma quái.
-Hả…gì…cũng thấy…à…cái gì vậy Dì…ma hả…_Lúc nãy thì thật sự giật mình run lên bần bật vì nãy mình và Cô Trang cũng đã thấy cái bóng đó mà đinh ninh là một trong ba chị em Song Song.
Cớ sao nếu là con người thì làm sao Dì lại cũng thấy như vậy chứ.
Đáng sợ thật.
-Không…ma cỏ gì…_Dì lắc đầu nguầy nguậy nhìn mình.
-Chứ ai vậy Dì…_Mình ngạc nhiên to mắt trông chờ vào câu trả lời này biết bao.
-Là…