lời.
-Sao là sao…vẻ mặt gì chứ…_Mình chau mày ngạc nhiên chưa hiểu.
-Thì vẻ mặt nó…hông có…sao sao ý…_Oanh làm mặt suy nghĩ sâu xa lắm.
-Mặt Duy dâm lắm hả…_Mình nói vì dường như đã hiểu ra ý cô ấy.
-Ờ đúng…nó hông có Râm như Duy…há há…_Nhỏ vỗ tay và cười rất tươi.
-Duy men lắm luôn chứ nói gì Gay…_mình lắc đầu ra điều thông thái hơn cả con gà mái.
-Phải hông…_Oanh di chuyển đầu ra xa và nhìn mình một lượt từ trên xuống.
-Muốn chứng mình à…_Mình lườm mắt trông rất dâm đãng.
-Thui…khỏi đi…gớm…mới quen mà hả…mà hả…tấn công tui vậy đó…xuống ha…_Nhỏ cúi đầu nói giọng rất nữ tính và đưa ý kiến xuống nhà.
-Hì…ừm…xuống nhà đi Oanh…Oanh top…_Mình đồng tình và bất chợt buột miệng.
-Ê…cái này tui biết nha…đừng tưởng tui hông biết nha…_Nhỏ nhăn mặt cười tươi nói giọng cà rỡn.
-Biết gì…_Mình cười rõ to.
-Biết sao Duy gọi tui là Oanh top…bữa có nhỏ bạn gọi với cả giải thích cho nghe rồi…_Oanh đáp và lườm lườm mình.
-Vậy à…thôi xuống đi…_Mình cười nhẹ và đẩy vai cô ấy.
Cả hai đi xuống tới nhà thì cũng đúng lúc bác gái, Dì Linh và cả hai chị em Nhi, Yến đang ở đó.
Vậy là mình và Dì xin phép gia đình đi về.
Kết thúc một bữa tiệc nồng ấm chan chứa tình cảm.
Trên quãng ngắn về nhà mình và Dì có nói chuyện với nhau vài điều mà đa số là Dì khen gia đình ấy không thôi chứ chẳng có gì liên quan lắm đến chuyện gia cảnh nhà mình cả.
À cuối cùng thì cũng đã biết tối hôm qua ai là người đã bấm chuông phá hỏng phút giây thiên thần của mình rồi.
Thì ra đấy là chị Nhi vì lạ chỗ với cả sợ ma quá nên không ngủ được tính qua xin ngủ ké với Dì Linh một đêm.
Lượt một đoạn sau khi vào nhà thì mình đi tắm và lên phòng đi ngủ.
Nằm im một hồi đầy mệt mỏi thì cũng nghe thấy tiếng cửa phòng tắm mở ra rồi nửa tiếng sau lại là tiếng mở ra một lần nữa.
Mình đoán chắc là Dì cũng đi tắm xong về phòng ngủ luôn rồi.
Mình nằm cố nhắm mắt nhưng vẫn không tài nào thiu thiu lại được vì có lẽ là hương vị của giấc ngủ ban chiều còn đang phát huy tác dụng dữ quá hay sao đó.
Mãi mà vẫn không sao ngủ được.
Trăn qua trở lại cho đến khi ngước nhìn đồng hồ thì đã là 11h khuya rồi mà vẫn vậy chẳng khá khẩm hơn.
Ngồi dậy, lếch hẳn lên cái ghế dựa hơi mỏi nhưng vẫn cố bật máy tính.
Đăng nhập vào nick Fifaonline 2 tính chiến vài trận cho nó có khí thế mà lâu rồi mình không có dịp chơi vì từ hồi bị tai nạn là Dì ở bên suốt mà.
Đá được hai trận toàn thắng vui vãi ra.
Nhưng đến khi vừa bắt đầu trận thứ Ba thì chẳng hiểu sao điện thoại dưới nhà lại reo inh ỏi.
Giờ này còn ai gọi điện thoại bàn nữa nhỉ.
Văn hóa để đâu hết rồi, biết thế lúc nãy trước khi đi ngủ mình đóng chặt cửa phòng thì đã không phải nghe rồi.
Chán chường lững thửng bước từng bước xuống nhà trong tư thế khá mệt mỏi nhưng đầu óc thì cứ tưng tưng sau vài trận thắng giòn giã.
Xuống tới phòng khách.
Mình nhấc điện thoại lên.
-A lô, ai đấy_Mình nói giọng trây nhớt và khá mệt mỏi nên câu nói cứ được dịp mà kéo dài ra miên man.
-Duy hả Duy_Giọng nữ từ đầu dây bên kia nghe rất nhỏ.
-Ừm…ai đấy…_Mình chỉ kịp nghe tên nên “ừm” một tiếng cho có chứ chưa thể nào xác định được độ tuổi của đối phương cả.
-Cô…là cô…Trang nè…cô đang ở trước cổng nhà Duy nè!