Dì nhìn mình cười hỏi và vẫn múc lia lịa.
– Cây gì zạ Dì… Mình hỏi chân thành.
– Cây sen đá nãy cô hàng xóm mới chuyển về cạnh nhà cho nè… Dì trả lời và chỉ vào một cái cây bé tí màu xanh giống sen thật nhưng các cái cánh xung quanh thì khá cứng.
– Cái này phải biết trồng mới sống nổi… Mình nói vui.
– Thì đang trồng nè…À…cho tui hỏi cái này coi… Dì nói và chùi tay vào nhau sau đó chống tay chuẩn bị đứng lên.
– Cái gì zạ Dì… Mình tròn mắt ngạc nhiên.
Dì Linh bỗng nhiên đứng dậy nhanh chóng nhìn mình với cặp mắt hơi trừng trừng rồi lại hơi dò xét, môi thì như thể muốn nở một nụ cười mỉm chi vậy nhưng rồi lại dừng hẳn ở cái thể cong cong lộ hẳn cái má lúm đồng tiền ít ỏi.
Chống hờ tay một bên eo và nhìn thẳng vào mặt mình nói giọng lanh lảnh như một truy tố viên đích thực.
– Sao…hồi qua mấy người…mò zú tui…hủm..