mà đã có tên trong danh sách thế này, nhưng vì đây mới là lần vi phạm quy chế đầu tiên cộng thêm với gương mặt khá hiền lành cùng cung cách nói chuyện nhẹ nhàng của chị nên càng khiến mình thêm phần khó xử, bằng chứng là hơn một tiếng đồng hồ trôi qua nhưng hướng giải quyết vấn đề vẫn chẳng đi tới đâu nên mình đành phải lưu số điện thoại của chị lại để hẹn sau vài bữa khi cả hai thật bình tĩnh sẽ nói chuyện lại vậy.
Sắp xếp giấy tờ, mình rời khách sạn để tiếp tục sang nhà thầy học thêm may thay khi vừa đến nơi cũng là lúc cơn mưa nặng hạt y hệt hôm qua bao trùm khắp mặt đất.
-Duy…mai tui có xe mới rồi…_Ánh đột nhiên quay sang nói nhỏ vào tai mình khi cả hai lúc đó đang làm bài tập thầy giao, dạo này nhỏ đã chuyển hẳn lên ngồi cạnh mình trong lớp học thêm.
-Vậy hả…mua mới luôn hả…chúc mừng Ánh nha…_Mình cười tươi với nhỏ.
-Không phải…chỉ là xe cũ thôi…xe anh tui cho…_Ánh lắc đầu mắc cỡ.
-Ủa vậy hả…cũng đáng chúc mừng mà…_Mình nheo mắt cười ngượng.
-Bốn bánh…_Ánh tiếp lời.
-Khao đi chị hai…_Mình nghe tới đó thì liền ré lên hên là lúc ấy anh thầy vừa cho bài tập xong đã lập tức đi xuống nhà.
-Ha ha ha…_Ánh nhìn mình cười nắc nẻ.
-Ủa mà Ánh chưa đủ tuổi đi xe bốn bánh mà ta…_Mình dò hỏi.
-Chứ ông đủ tuổi đi xe hai bánh trên 50 phân khối à…tui lái vòng vòng khu tui thôi…có phải lái đi học xa qua tít bên quận 1 đâu mà lo…_Ánh lè lưỡi vỗ vai mình.
-Ừm…vậy khi nào chở Duy đi vài vòng với nha…mà Ánh biết lái rành chưa đó…_Mình gật gù.
-Mượt…mà cần gì khi nào…lát nữa tui dẫn ông đi coi luôn cũng được…_Ánh hích mặt.
-Ừm…tò mò ghê…_Mình hiếu kì nghĩ ngợi.
Như đã hẹn khi tan giờ học thêm mình và nhỏ Ánh cùng nhau đội mưa đi tới một khu chung cư cao cấp sau đó rồ ga thẳng xuống hầm gửi xe. Lượn lờ qua vài chiếc bốn bánh sang trọng và đẹp đẽ cuối cùng cả hai cũng dừng lại trước một chiếc Mercedes trắng, ngay tức thì Ánh bấm mở khóa rồi vội leo xuống đi lại dựa mông lên đầu xe hướng mắt nhìn về phía mình.
-Sao…Duy thấy sao…được không…_Ánh cười mỉm chi.
-Đẹp ghê…màu này nữ đi là đẹp nhất rồi…nhìn sang nữa…mà sao Ánh đã có chìa khóa…_Mình trầm trồ hỏi.
-Thì anh tui cho tui mà…phải có chìa khóa chứ…hỏi kì cục…_Ánh chau mài cười.
-À không…ý Duy là nếu đã có chìa khóa sao Ánh không chạy luôn mà phải gửi ở đây nữa…_Mình xua tay.
-Chưa được chạy…phải cúng gì đó rồi mới được chạy…bình thường tui lấy xe chạy thì không sao nhưng bây giờ anh tui đã nói cho tui rồi thì phải để ổng cúng kiếng gì đó xong mới chịu để tui chạy…_Ánh giải thích.
-Cúng gì ta…cúng thần xe hả…_Mình gãi đầu khó hiểu.
-Tui cũng đâu biết nhưng chắc là vậy…cúng mới hên…mới được phù hộ…_Ánh khịt mũi.
-Ừm…_Mình gật gù đại.
Mình với Ánh ngồi xoa xuýt, nhìn ngắm, bình luận chán chê về chiếc xe mới của nhỏ thêm lúc thì tạm biệt nhau ai về nhà nấy. Băng qua cơn mưa giông đang ngày một lớn dần lên, mình về tới trước cổng nhà khi đồng hồ lúc đó vừa chạm đúng mốc 7 giờ. Sau khi cẩn thận dong xe vào bên hông xong, mình chợt ngước đầu lên nhìn thì liền lập tức thấy Dì Linh đang háo hức đứng đợi sẵn ở lan can tự lúc nào.
-Mấy người chịu về rồi hả…tui tưởng 10 giờ mới về…hay trốn đâu luôn rồi chứ…_Dì Linh ê chề nói vọng ra.
-Đâu có…tại nay con có chút việc bận chứ bình thường con về sớm lắm mà…giờ đi luôn hả Linh…_Mình vội bước lên đứng ngay bên cạnh.
-Mấy người phải tắm rửa thay đồ sạch sẽ thơm tho đã chứ…mà mưa gió vầy đi được hông ta ơi…_Dì Linh buồn bã ngước đầu nhìn lên trời cao.
-Hủm…à ừm không sao đâu Linh…thì mình gọi taxi…_Mình cười khì cố làm Linh an tâm.
-Mà…ừa…_Dì Linh ỡm ờ nhưng hình như vẫn còn đôi chút lo lắng.
Nói xong thì cả hai cùng nhau đi vào nhà, mình nhanh chóng lấy đồ để xuống tầng hai tắm rửa trong khi Dì Linh phải vội vàng về phòng thay quần áo, trang điểm các thứ. Chỉnh chu xong xuôi, vừa bước ra ngoài mình đã lập tức hướng ánh mắt nhìn về phía phòng Dì Linh khi để ý thấy cửa lúc đó đang hé mở.
-Linh thay đồ xong chưa…con vào được không…_Mình bước lại gần khẽ khàng gọi nhỏ.
-Rồi…vào đi…_Dì Linh nhẹ tiếng vọng ra.
-Linh mặc đồ vầy đi luôn đó hả…_Mình bước vào chau mài nhìn Dì Linh một lượt từ trên xuống dưới.
-Ừa…sao…đẹp hông…hai dây với váy…đẹp mà…_Dì Linh yểu điệu xoay tròn một lượt.
-Đẹp thì đẹp đó…nhưng mà có hở quá không…_Mình mắt tròn mắt dẹt dò xét.
-Mắc gì hở chứ…_Dì Linh trề môi.
-Hở sao không…cái váy này viền ren cao quá…ai mà cúi xuống nhìn cái là thấy hết bên trong còn gì…_Mình nhăn nhó khó chịu.
-Vô duyên quá nha…mắc gì người ta phải cúi xuống…mà nhìn gì…thấy gì…_Dì Linh ương ngạnh.
-Thì thấy…thấy…_Mình đỏ mặt ấp úng