vừa gọt lúc nãy đó…_Chị Nhi cười với mình.
-Dạ…_Mình gật đầu cám ơn chị.
-Có phải tối qua…_Chị Chi bặm môi nhìn mình hơi lưỡng lự.
-Dạ sao chị…_Mình đưa miếng táo lên miệng nhướn mài nhìn về phía chị.
-Duy đi gặp cái chị bạn của chị Linh phải không…cái chị mà cách đây mấy tuần sau nhà Duy với chị đó ôm nhau đó…_Chị Nhi thẳng thắn hỏi mình sau khi đã dò ý.
-…_Mình im lặng tròn mắt thoáng chút e dè.
-Có phải chị đó không…hay chị nhầm…_Chị Nhi vừa nói vừa đi lại sàn bếp lấy con dao gọt trái cây đến ngồi vào bàn vị trí ngay đối diện mình, chỗ mà Dì Linh vẫn thường ngồi.
-Tối qua em không đi gặp chị đó…bữa chị thấy…chỉ là…chị đó chuyển nhà đi nên buồn…em với chị ôm nhau từ biệt thôi…_Mình cười trừ giả lảng nhai vội miếng táo.
-Vậy à…thế chị nhầm…_Chị Nhi gật đầu xong liền quay lại nhìn cái nồi đang đỏ lửa trên bếp.
-…_Mình thở phào trong tâm trí vì ngỡ rằng cơn địa chấn đã qua đi.
-Vậy hồi trong hè thì sao…chị Nhi thấy Duy với ai đó…một người phụ nữ cứng tuổi lạ mặt cùng nhau…cũng ở ngoài sân sau…cái đó chắc không nhầm đâu Duy…_Chị Nhi vừa nói vừa đưa tay chông cằm nhìn mình với ánh mắt đăm đăm.