quần của chị Chi níu nhẹ xuống nhưng vô tình lại khiến chị đang trong thế đứng nhón gót mất đà ngã oạch ra ghế, ngờ đâu lại khiến chị càng cười to hơn nữa. Vứt quần tây sang bên, mình lẹ làng nhích người tới vòng tay ôm chầm lấy để giúp chị thoát luôn ra khỏi cái áo ngực đen vải ren khi thoáng thấy nó không có dây cầu vai và chỉ có đoạn móc ngang phía sau để rồi sau đó, chị Chi khom người tự cởi nốt chiếc tất còn lại với nụ cười vướng đôi chút gượng gạo.
Đoạn chị Chi nhìn mình cười khẽ e thẹn sau đó nhích mông lên khỏi đệm tạo khoảng trống để tuột hẳn chiếc quần lót cùng màu áo nịt ra khỏi người, chỉ chờ có thế mình liền tiến lại gần hơn chìa mắt tới hôn thật nhiều vào môi và cổ chị rồi lẳng lặng đưa tay xuống vuốt ve phần bím đã nhẵn lông đang lộ thiên ra giữa trời trồng.
-Duy…khoan đã…em đứng lên ghế luôn đi…_Chị Chi đặt tay lên eo mình đẩy nhẹ ra.
-…_Mình gật đầu lia lịa đứng thẳng người dậy bước chân lên ghế tay dựa tường.
Chị Chi nhanh chóng quỳ thẳng người dậy trên đệm ghế hướng ánh nhìn đăm đăm vào phần háng chân mình rồi sau đó đưa tay vuốt nhẹ thằng nhỏ thông qua lớp vải sịp sáng màu.