việc này diễn ra quá nhiều lần đến mức mình chẳng lạ lẫm nữa và thậm chí cũng chẳng thấy háo hức như dạo trước đâm ra mọi thứ cứ dửng dưng kiểu còn có chút đỉnh gọi là gai mắt giữa cả hai nữa kìa.
-Con lên phòng…_Mình lườm mắt quay lưng.
-Hủm…mắc gì đâu…vào đây…_Dì Linh í ới vẫy mình.
-Được không…_Mình nghe vậy liền quay đầu cười mỉm.
-Được…_Dì Linh gật đầu cái rụp chẳng buồn suy nghĩ.