phải là chuyện đùa nhưng quả thật mỗi hành động của chị Chi khi ấy như xua tan hầu hết muộn phiền trong mình mà thậm chí còn khiến mình dâng trào nhiều thứ xúc cảm khác lạ.
Khi mọi chuyện đã xong xuôi “tươm tất”, cả hai chẳng nói chẳng rằng với nhau câu nào mà chỉ lặng lẽ đảo bước về phòng như một câu chào tạm biệt không phát ra từ miệng.Theo bước ngay sau chị Chi, cả hai chị em cùng đi lên cầu thang nối từ tầng trệt với những nỗi niềm tuy riêng biệt nhưng lại có cùng một điểm chung thì y như rằng thình lình thấy một cái bóng phụ nữ, nhưng trái khuấy thay lần này nó không còn đứng chỗ gốc cây ở sân sau nữa mà đang đứng ngay trước cửa của căn phòng duy nhất trên tầng hai và…đang nhìn trân trân về hướng bọn mình.
-Hai người…hai người vừa…vừa làm gì vậy…_Đôi mắt Dì Linh vô hồn nhìn đờ đẫn về phía mình và chị Chi.