gối đầu lên đùi Diệp Phong ngủ ngon lành .
Váy của Nhược Băng vứt gần đó hẳn muội ấy vừa cùng Diệp huynh giao hảo ..Giữa cặp đùi thon thả ,tiểu phúc của Nhược Băng mới thấp thoáng vài sợi âm mao ..nó chỉ làm nổi bật khe đào nguyên mũm mĩm sâu hút ..tinh khí từ khe ấy vẫn đang rỉ xuống nền cỏ ..qua cái đùi trắng nõn ..của Nhược Băng . Họ mới làm chuyện đó với nhau chưa lâu lắm.. trường thương của chàng ấy đang rủ xuống bóng nhẫy nước dâm thủy ….nàng đỏ mặt …nghĩ lúc trước mình cũng được huynh ấy yêu thương như thế ..thật hạnh phúc .Chắc Khiết Băng muội ấy đi cho hai người được thoải mái ..
– Muội muội đến rồi thì ngồi xuống đi ! ..chúng ta là một nhà …tất cả các muội đều là thê tử ta yêu quý ..
– Huynh biết ta đến ? vậy huynh có biết mọi việc xung quanh chứ ?
Thật ra nàng muốn dò hỏi xem huynh ấy có biết, Doãn Phàm rình hai người không mà thôi ? Diệp Phong trả lời :
– Ta biết nhưng ma tôn ta xưa nay thích thì làm chả cần ngó mặt ai ,kể cả lão thiên đế già đi nữa .Tiên khí chung quanh đây đầy rẫy ,toàn tiên nhân các muội ..Khi nãy có kẻ chiêm ngưỡng chúng ta ..ha ..ha .. là ta cố ý cho hắn xem hắn là huynh trưởng của muội ..cho hắn thấy sống làm tiên như hắn ta thật nhàm chán a …sống dám yêu dám hận …chứ hơi tý khép nép lão thiên đế già…làm tiên thế ta khinh..
– Trời ơi ! ta đánh chết huynh !.. muội..muội chỉ là của riêng Diệp Phong huynh ..muội đâu muốn ai coi muội lúc ấy …huynh làm muội ngượng chết đi …muội đánh huynh đó ..
Nàng ngượng thật đấm ngực Diệp Phong thùm thụp ..khiến cho Nhược Băng lăn ra thảm cỏ , nhưng muội ấy có vẻ mệt nên vẫn ngủ ngon lành ..
Hai người đùa giỡn giằng co ..cô áo rộng nàng tuột xuống . Đầu nhũ phong nổi nhòn nhọn trên cái yếm xám nhạt ,nó khiến làn da trắng căng phồng của bầu ngực nàng lộ liễu hơn. Hạ Tư Linh thấy trường thương huynh ấy lại ngóc cao nàng vừa ngượng vừa hạnh phúc “… huynh ấy thích ta ..nhìn thấy của ta …trường thương như vậy ..mà chẳng cần có Khiết Băng muội muội ở đây …ta hạnh phúc quá ..”
Nàng quên sạch cả đắng cay ,quàng cổ Diệp Phong mà hôn :
– Diệp huynh ! muội yêu huynh nhất đời … !