. Vừa dứt chuỗi hoan lạc lão thấy âm khí lạnh buốt lao đến mình ..
– Huyễn ..thiên…ma ..cầm .. ! Ma ..ma tôn …giáng thế ..ta nguy rồi !
![[IMG]](/)
– Nói được có mấy câu đó cả thì người lão bị âm khí bị phủ ,Nhược Băng cũng cảm thấy âm hàn lạnh ngắt .. nhưng nó không đả thương nàng .Nhược Băng ngã vật ra ..giường .. trong khi âm khí tan biến thì Đổng Nguyên chả còn lại một dấu tích gì .
Khiết Băng về đến nơi thấy …Nhược Băng muội ấy đang ngồi trên đùi một nam nhân .Kẻ đó đang dùng hết sức tống trường thương …kịch liệt vào trong Nhược Băng .Trong tối tăm nàng dù không tường tận mọi việc chính xác , nhưng đã từng giao hảo với xú điêu huynh ấy chưa lâu .Khiết Băng biết chính xác đó là muội ấy rên vì đau giống mình ..nàng huy động ma cầm tấn công kẻ ấy ,chẳng một chút lưỡng lự …Chạy lại châm nến , khi căn phòng sáng trở lại …nàng thấy hạ thể Nhược Băng muội ấy bị bầm dập …đỏ hồng cả lên ..từ khe lạch mới he hé ..dịch khí đàn ông trong đó tuôn ra tràn xuống giường .
“… có khi hắn ta còn nhiều cái đó hơn xú điêu chàng ấy ,nó chảy mãi từ Nhược Băng ra kìa … !.” Khiết Băng tò mò so sánh vừa ngượng chín mặt .. nàng thấy sự phụ tỷ tỷ Hạ Tư Linh đang trần truồng nửa kín nửa hở trong đống chăn …Khiết Băng hỏi :
– Tỷ tỷ người có bị hắn vũ nhục không ? người có sao không ?
– Ta không sao chỉ thương Nhược Băng …muội ấy vì ta … hu ..hu.. hu… mà ta bị Đổng Nguyên phong bế huyệt đạo không dậy được …
– Thế muội muội phải làm sao giải khai giờ … ?
– Đây là kỳ tiên tuyệt học …hắn không bằng cầm thú hại ..ta..hu …hu…Mà Khiết Băng muội có liên quan gì tới Huyễn thiên ma tôn Diệp Phong ..ma cầm sao muội muội sử dụng được !
Hạ Tư Linh nói xong thổn thức khóc ,tuyệt học quái gở này nguyên dị bản từ ma giới . Nàng biết rõ là chúng tiên cấm không được học ,không ngờ Đổng Nguyên dã tâm cao đã lén trộm từ thiên khố về bí mật tu luyện .Kẻ bị phong bế này là nữ nhân, thì cách giải khai duy nhất phải cho nam nhân giao hảo .Khi giao hảo xong cả đời sẽ bị phụ thuộc người đó ,thành thứ tự do cho nam nhân ấy khu dụng bất cứ khi nào hắn muốn .Không được đả thông thì tự khắc ba canh giờ thân thể vô cùng đau đớn mà chết …
– Ha ..ha.. ha..Không ngờ tiên giới cũng có kẻ học lén võ học ma giới của ta thật nhục nhã a !
Diệp Phong xuất hiện sau lưng , Khiết Băng cười ha hả ..Nàng quay lại thấy nam nhân của mình ,thì tự dưng ngượng quá mặt cúi gằm đỏ rực lên .Khiết Băng xấu hổ mắng luôn :
– Cái bếp lò ngươi chạy đi đâu bốc khói đó , xa ta một lát không chịu được sao ..mà đến đây …cần ta vặt trụi lông cho xú điêu huynh khỏi bay không ?
Nói đến đó Khiết Băng xấu hổ im bặt ,thế có khác gì mình công khai chuyện mình với chàng ấy .Trong khi Diệp Phong lúng túng thanh minh :
– Ta ..ta ..cảm ứng với ma cầm , muội khu dụng nó tức là có nguy biến ..ta phải tới tương cứu muội …Ta không muốn ai tổn thương con chồn chín đuôi của ta .. ta không tự đến nếu không có cơ sự ấy …ta thật không cố tình mà . Ta nãy giờ không nhìn các muội ấy nhé …ta chỉ thích mình con chồn muội thôi … ai dè tên này yếu quá bị ma cầm đả chết …ta không có cơ hội động chân tay .
– Huynh là đồ tồi ! đừng ngụy biện thấy tỷ muội ta đẹp sinh lòng tà tâm ..coi cái trường thương khó bảo của huynh đó …Lại bảo là không đi …nó đang thế kia đừng nói là không nhé ..
– Trời ơi ! …con chồn muội …hay muội nhiều đuôi quá đầu muội ít nghĩ đi rồi …không có con chồn chín đuôi muội ở đây ta thề …các nàng ấy dù xinh hơn nữa …thì …ta không có ý gì mà … nó như thế vì ta thấy muội .. !
– Đừng cãi nhau nữa ! sư phụ tỷ tỷ sắp chết tới nơi rồi !
Nhược Băng thấy Hạ Tư Linh mặt lúc trắng lúc hồng ,đang đau đớn lịm đi …bèn gào lên . Khiết Băng chạy lại lay lay Hạ Tư Linh hỏi :
– Tỷ tỷ người làm sao ? muội muội làm thế nào mới cứu tỷ được … ?
Hạ Tư Linh mặt đỏ lựng vì ngượng.. nàng chỉ còn gần một canh giờ nữa là sẽ tự tan rã mà chết …Chỉ có nam nhân mới cứu được nàng , mà giờ duy nhất có người đó ở đây .Nghe cách đối đáp nàng biết là tình lang của Khiết Băng muội ấy , nàng không thể vì mạng sống mà ảnh hưởng đến Khiết Băng. Nhất là nghe cách gọi kia nàng đoán già đoán non …Khiết Băng muội ấy chắc là con tiểu hồ ly năm đó rồi . Nàng đã ân hận lắm về hồ tộc …nàng không nhẫn tâm . Nắm tay Khiết Băng nàng nghẹn ngào nói :
– Chuyện hồ tộc của muội Hạ Tư Linh ta giằn vặn cả đời , ta xin lỗi …ta chết coi như đáng tạ tội với tiên tổ …hồ tộc của muội .
– Ta không biết cái gì là hồ tộc hết , mà dù có hay không ta cũng tha thứ cho tỷ tỷ .. ta yêu quý tỷ …tỷ không được chết …Tỷ và Nhược Băng là những người tốt với ta nhất ..ta không cho tỷ chết đâu .. hu .hu..
Khiết Băng khóc ầm lên , cả Nhược Băng cũng khóc theo như mưa ..Hạ Tư Linh cơ thể yếu dần …nàng cũng khóc .Bao năm cô độc gần đến lúc …giờ đây ly biệt dương gian có hai muội ấy …dù chưa gặp bao lâu .Nhưng tình thân hơn cả tỷ muội ruột thịt thế này , Hạ Tư Linh nàng cả đời có chết cũng không hối . Khiết Băng chợt nhớ câu nói lúc đầu của xú điêu , chàng ấy hẳn biết ít nhiều ..Nàng đứng dậy hầm hầm hỏi :
– Hay cho con chim đen nhà huynh …tỷ tỷ ta chết đến nơi rồi …biết cách cứu mau nói ra …không ta hận huynh cả đời .
– Chồn chín đuôi muội …cách thật ra không phải không có mà ta ..ta không làm nổi thôi …nàng ấy cũng hiểu mà .Vì thế nàng ta cam tâm chịu chết …ta ..ta không làm được .
Khiết Băng điên quá gào àm lên :
– Bất biết là gì chỉ cần cứu được tỷ tỷ ,ta cam tâm tình nguyện…kể cả nếu cần xú điêu huynh cứ giết muội đi ..
– Hắc điêu huynh cứu sư phụ tỷ tỷ đi ..giết thêm ta cũng được .
Nhược Băng quên cả mình trần truồng chạy lại lắm tay Diệp Phong …lay lay năn nỉ ..Diệp Phong thở dài ..nói :
– Cách thì có chính là ta phải làm ..làm ..điều đó với nàng ấy , như đã làm với muội lúc trước ..tự nhiên nàng ấy sẽ lại sống …nhưng ta không thích nàng ấy …ta thích mỗi chồn chín đuôi muội thôi .
– Thì ra đơn giản thế ..mau làm đi …muội …muội không sao đâu .. ! Kể cả tặng huynh cả cho tỷ tỷ cũng được …
– Ta thật không có hứng mà ..chỉ có chồn chín đuôi muội chịu ủy khuất …bỏ nội y ra thấy muội ta ..ta ..mới thích được .