Huyền lên xe của tôi rồi cả hai đến công viên bách thảo trước. Nó khá gần nên chỉ cần mười phút đi xe thì đến nơi. Gửi cái xe rồi mở cửa đi xuống Huyền đưa tay che mắt vì ánh nắng chiếu xuyên tán lá xà cừ cổ thụ vào mắt.
Quay mặt lại, Huyền mỉm cười nói với tôi:
-Nắng như thế này chụp ảnh có lên ảnh đẹp không Hùng? Huyền sợ ánh nắng lắm.
-Sợ đen da hả?
Huyền chỉ tủm tỉm cười. Tôi đoán chắc là vậy nên tôi nói lại:
-Không sao đâu, mà thỉnh thoảng đi tắm nắng một chút cho khỏe chứ ở trong phòng điều hòa mãi cũng chẳng tốt đâu. Ánh sáng thế này thì chụp ảnh lên hình đẹp lắm đấy.
-Vậy à?
Tôi gật đầu rồi cả hai vào bên trong để chụp ảnh. Do ánh sáng đẹp và Huyền cũng biết tạo dáng nên ảnh tôi chụp khá là đẹp. Gần đến hồ nước bỗng có cơn gió nhẹ thổi khiến cho cá tà váy của Huyền bay cao một chút, tôi vôi bấm liên tiếp năm sáu tấm hình.
Quả thật là ảnh lên đẹp vô cùng. Chụp xong ở đây thì tôi cùng với Huyền ra công viên Hòa Bình. Bây giờ mặt trời đã lên cao nên nắng khá gắt, tôi đành bảo Huyền đi ăn cơm hải sản rồi nếu có hứng thú thì chiều chụp ảnh tiếp.
Huyền có vẻ cũng đói nên đồng ý, và cũng nói lại với tôi một câu:
-Hôm nay khao Huyền đấy nhé!
-Tưởng chuyện gì chứ khao Huyền dễ thôi hà.
Huyền tủm tỉm cười rồi cùng tôi lên xe mà đi ăn. Lần này thì tôi đưa Huyền đến nhà hàng ven sông hồng mà ăn chả cá lăng.
Quán khá đẹp, đón gió từ sông Hồng thổi vào nữa nên càng mát, trời chớm hè rồi nên không khí cũng nóng. Vừa ăn chúng tôi vừa nói chuyện, thỉnh thoảng vẫn nhắc lại chuyện cũ rồi những chuyện mới công ăn việc làm.
Huyền vẫn cứ nói với tôi:
-Hùng kén chọn nhỉ. Đến bây giờ mà chưa thèm lấy vợ.
-Duyên phận cho trời định nên Hùng cũng chẳng muốn gượng ép làm gì. Thế có định đi bước nữa không?
-Kiểu này buồn chán thì chắc là phải đi bước nữa thôi. Chứ nếu không thì buồn lắm. Mà chồng cũ cũng cưới vợ rồi thì mình cũng phải cưới cho bằng chứ lại.
-Chọn được đối tượng nào chưa?
-Chưa! Chọn Hùng được không nhỉ?
-Chắc là không được rồi, nếu chọn thì đã chọn từ hồi đi học chứ sao đến bây giờ mới chọn nhỉ. Đúng không.
Hai chúng tôi cười với nhau, mặc dù đã ân ái với nhau rồi nhưng cũng chỉ là do cảm xúc ham muốn đến từ hai cơ thể mà thôi chứ cũng không phải do tình cảm yêu thương gì cả. Vừa ăn tôi vừa cho xem những bức hình mà tôi chụp lúc nãy.
Huyền vừa xem vừa tủm tỉm cười. Có mấy bức thì khen tôi chụp đẹp rồi nói:
-Hùng cũng có lắm tài lẻ nhỉ!
-Bình thường thôi mà, chụp ảnh này chẳng qua là sở thích thôi. Thỉnh thoảng làm việc căng thẳng quá thì cầm máy đi chụp cho đỡ căng thẳng ấy mà.
Huyền không nói chữa mà xem ảnh tôi chụp. Ăn xong thì tôi định đư Huyền về công ty nhưng Huyền bảo giao việc cho cấp dưới làm rồi, giờ nghỉ một chút cũng được. Tôi đưa Huyền về nhà, thử hỏi Huyền một câu:
-Đã bao giờ Huyền chụp nuy chưa?
-Chưa! Có ai điên đâu mà chụp thế? Mà chụp với thợ ảnh ngoài nhỡ nó copy mà đưa lên mạng là toi luôn.
-Thế Hùng mà chụp thì có sao không?
Thấy tôi bảo thế thì Huyền đánh vào vai tôi một cái mà nói:
-Lại linh tinh cái gì đấy hả?
-Thì chụp thôi, về nhà chụp luôn rồi copy ảnh cho Huyền xong xóa đi, thế là an toàn còn gì nữa. Mà Hùng cũng chưa chụp kiểu này bao giờ!
-Nghe có vẻ cũng hấp dẫn đấy nhỉ!
Tôi cười rồi đưa Huyền về nhà. Trên đường đi có vẻ Huyền đang suy nghĩ là có lên chụp ảnh như thế này không. Nhưng tôi vẫn có thái độ tưng tửng nên Huyền chắc là cũng chẳng có chuyện gì to tát lắm.
Hơi ngượng ngịu một chút rồi Huyền nói:
-Chụp thế này lên ảnh có xấu không?
-Lúc đó thì mới biết được là xấu hay không chứ. Như thế này mà nói thì làm sao mà biết được thế nào!
-Nhưng mà vẫn cảm thấy ngại ngại làm sao ấy.
-Có gì mà ngại cơ chứ. Bình thường thôi mà. Cứ chụp thử rồi biết ngay thôi. Hùng đón kiểu gì cũng đẹp vì da của Huyền trắng nên ánh sáng phản lại, bắt sáng tốt.
-Có thật không hay là chỉ nịnh đấy.
-Thật mà không tin thì chụp thử!
-Thôi ngại lắm!
-Làm rồi mà còn ngại cái gì cơ chứ. Nhìn cái mặt ngượng ngượng đôi khi lại thấy duyên hơn đấy nhỉ.
Tôi trêu Huyền chỉ cười mà không nói gì cả. Đến nhà rồi tôi với Huyền vào nhà. Pha nướ cho tôi uống rồi Huyền khẽ nhỏ nhẹ nói trong vẻ ngượng ngùng của mình:
-Giờ muốn chụp ảnh thì thế nào?
-Muốn chụp rồi hả?
Huyền e lệ gật đầu. Thấy như vậy tôi nói thêm:
-Thế vào thay quần áo đi rồi ra đâu Hùng chụp cho nhé.
Huyền chầm chậm vào trong nhà tắm rồi thay quần áo, một lúc sau đi ra với cái khăn tắm quấn quanh người.. Huyền vẫn có vẻ e lệ chứ không được tự nhiên cho lắm. Nhìn thấy như vậy tôi khẽ bảo:
-Thoải mái tự nhiên thì ảnh mới đẹp được!
-Nhưng mà Huyền thấy thế nào ấy?
-Không sao đâu, càng tự nhiên càng tốt. Có ai đâu, mỗi Hùng thôi mà có Hùng thì thoải mái đi. Vào phòng ngủ trước nhé.
Huyền đi lên cầu thang thì tôi lấy mánh ảnh mà bấm luôn. Bắp chân tròn trắng hồng cùng cái gót chân đặt nhẹ lên mỗi bậc cầu thang lên ảnh cũng đẹp vô cùng. Nhất là mái tóc hạt dẻ hất sau lưng che cái tấm khăn tắm màu trắng.
Thấy tôi chụp thì Huyền quay lại hỏi:
-Chư gì mà đã chụp rồi là thế nào!
-Như thế này thì nó mới tự nhiên, thôi đi lên trên nào.
Huyền với tôi đi lên trên phòng ngủ rồi mở cửa ra. Căn phòng vẫn được trang trí như hôm tôi với Huyền ngủ với nhau. Tôi chạy lại mở cái cửa sổ rồi kéo cái rèm cho ánh sáng hắt vào rồi quay lại bảo Huyền:
-Huyền ra đứng ở cửa đi, sau đó cởi chầm chậm cái khăn xuống nhé!
Nghe theo lời tôi, thì Huyền cũng đứng rồi chầm chậm mà cởi cái khăn tắm ra. Hai cái bầu vú dần dần hiện ra, được ánh nắng chiếu qua chấn song vào làm nó đẹp vô cùng.
Núm vú hồng hồng khiến tôi không chịu được. Đưa tay bấm máy mà con cặc bên trong cái quần cũng dần dần mà cứng lên. Tôi bảo Huyền quay đầu ra rồi nghiêng người để chụp rõ hơn.
Bấm liền một lúc được ba mưoi mấy kiểu thì Huyền bắt đầu tự nhiên mà tạo dáng cho tôi chụp hơn.
Cái khăn tắm cũng chầm chậm mà được kéo xuống bên dưới. Cái bụng thon nhỏ cùng vòng eo lộ ra trông đẹp vô cùng, nhất là khi cái mông tròn lộ ra. Những sợi lông bên trên cái mu lồn cũng đẹp.
Lại giơ máy lên tôi bấm liên tục sau đó bảo Huyền:
-Lên giường rồi ôm cái gối nhé, cứ tự nhiên, xõa tóc ra thoải mái để Hùng chụp.
Huyền làm theo rồi nói:
-Cũng đỡ ngượng mà cũng cảm thấy bình thường, lưu lại những hình ảnh đẹp thế này, mai kia gài rồi, mông tóplại, vú sệ ra thì còn ảnh ủng gì nữa nhỉ.
Nghe Huyền nói như vậy thì tôi cũng phì cười mà gật đầu. Những đường cong mềm mại hiện dần lên dưới những bức hình độc đáo. Chụp nghệ thuật một lúc thì tôi mới nói:
-Vừa lúc nãy là chụp nghệ thuật, giờ chụp dâm dâm một tí được không?
-Dâm dâm là thế nào?
-Thì chụp kiểu dâm ấy!
Huyền không biết nhưng cũng gật đầu. Tôi khẽ bảo Huyền dạng chân, đưa tay vuốt nhẹ cái đám lông trên mu lồn. Thấy tôi bảo thì Huyền nói:
-Như thế này là chụp dâm hả?
Gật đầu mỉm cười thì Huyền cũng thích thú. Có lẽ con sóng dâm đãng bên trong con người của Huyền đã bắt đầu nổi lên.