lên một cục dưới quần. Nó vẫn như mọi lần diễn cái trò khiêu dâm mẹ mình mà không biết rằng mẹ nó đã không còn ngây thơ về nó nữa. Nga nằm trên phòng mà hồi hộp nghe ngóng hành động của con, nàng lo sợ xấu hổ nếu con trai nàng biết rằng nàng đọc trộm tập truyện sex của nó. Mọi việc vẫn diễn ra bình thường, Dũng thản nhiên diễu cái củ to đùng của nó trong quần qua phòng mẹ nó, chảo hỏi lấy lệ, cốt làm như vô tâm trương cái buồi nó đang cương cứng cho mẹ nó xem rồi về phòng. Nga lo lắng có phần thừa thãi, Dũng không phải là thằng quá xét nét, nó chẳng hề phát hiện ra là phòng nó đã khác lúc nó đi do đó nó cũng chẳng thể có lấy một ý nghĩ rằng cái kho sex của nó đã bị phát hiện.
Trưa, nàng ngập ngừng đưa tiền cho con đi ăn ngoài rồi lại vùi đầu vào gối. Dũng đi rồi, không thể chịu đựng được, nàng chạy vội sang phòng con, lôi tập truyện ra đọc ngấu nghiến. Người Nga như lên cơn co giật khi thằng học trò trong truyện địt cô giáo Thảo lên bờ xuống ruộng, địt ở nhà chán lại lôi nhau ra rạp hát rồi công viên địt nhau. Dâm thuỷ Nga dầm dề, 1 ngón tay, 2 rồi 3 ngón nàng ngồi xổm thọc tay vào lồn thủ dâm, cứ đến đoạn thằng học trò đưa cô giáo lên giường, nàng lại càng thọc nhanh. Đang đê mê thì Dũng ăn trưa về, Nga lại cuống cuồng sắp đặt mọi việc lại như cũ. Ngày hôm đó, nàng nằm lỳ, vật vã trong phòng, cứ khi nào Dũng đi ra ngoài là nàng lại vồ lấy tập truyện sex của con trai mà đọc ngấu nghiến. Nga ngạc nhiên khi trong tập truyện, có rất nhiều truyện loạn luân mẹ con, trong đó, nhiều bà mẹ chủ động khiêu khích con trai mình, có truyện con trai bị bọn bạn trói lại rồi bắt nhét cu vào lồn mẹ đẻ, cũng có truyện con trai gây sức ép rồi đè mẹ mình ra địt. Có truyện kết thúc thật đau lòng, nhưng cũng có truyện kết thúc thật có hậu, hai mẹ con vượt qua rào cản dư luận, tìm thấy thiên đường hạnh phúc của riêng mình. Sự xấu hổ về sư ngây thơ của mình trước con trai mất dần, thay thế vào đó là một sự thích thú, cái sự thích thú ấy cứ râm ran trong người nàng, nó dẫn dắt nàng vào một vở kịch mới, mà trong đó, chính nàng chứ không phải con trai nàng là diễn viên chính. Một màn kịch khiêu khích mới lại bắt đầu.
Ban đầu, Dũng không để ý lắm vì nó đã dần quen với hính ảnh mẹ nó ăn mặc hớ hênh khi ở nhà. Nhưng rồi, khi thấy mẹ nó cười đầy bí ẩn khi cúi người để lộ qua cổ áo trễ cao bất thường bộ ngực bốc lửa, khi thấy rằng buổi trưa mẹ nó không lên phòng đóng cửa im im nữa mà nằm tô hô ở phòng khách, vú lồn cứ thập thò sau làn váy ngủ. Nó làm như vô tình lượn lờ quanh đó, mẹ nó vẫn mặc kệ, co người làm cho cái váy ngủ ôm sát vào người, làm nổi rõ những đường cong chết người. Nó ngờ ngợ hiểu ra vấn đề. Rồi bây giờ, buổi tối, nó không phải ghé sát tai vào cửa để nghe thấy mẹ nó làm gì trong phòng nữa, nằm ở giường nó, nó có thể biết rằng mẹ nó đang đóng cửa xem phim sex, những âm thanh dung tục cứ phát ra từ phòng mẹ nó hàng đêm.
Dũng càng khiêu khích tợn để xem mẹ nó có ý gì. Vẫn với vỏ bọc ngây thơ, bây giờ không còn để con cu lủng lẳng trong quần nữa, Dũng thường xuyên phô cái buồi với cái đầu bóng nhẫy, đỏ hỏn ra trước mặt mẹ nó. Nhiều lúc, trong lúc ăn cơm, hay xem tivi nó chủ động gác chân vuốt ve cái buồi của mình, giả bộ chăm chú theo dõi buồi mình từ từ cương lên như thế nào. Và nó nhận được những gì nó tưởng tượng, mẹ nó càng ngày càng ăn mặc táo bạo hơn, bây giờ không còn là những bộ pizama nữa là những bộ váy ngủ thực sự, những bộ váy ngủ mỏng tanh, trong suốt đến tuyệt vời, thỉ thoảng nó còn được chứng kiến mẹ nó diện những bộ đó mà không có nịt vú, vú mẹ nó đồ sộ vươn ra mời gọi, và tất nhiên nó không dám đáp lại lời mời gọi ấy. Buổi đêm, vẫn những âm thanh bốc lửa đó nhưng nếu chú ý lắng nghe Dũng còn nghe thấy cả tiếng rên rỉ của mẹ mình. Hai mẹ con, hai cơ thể thèm khát tình dục chỉ còn thiếu nước lột truồng quần áo để khiêu khích nhau.
Hai mẹ con cuồng lên vì những trò khiêu khích nhưng không đủ can đảm để vượt qua luân lý để đến với sự cuồng loạn. Họ hành động không phải vì vở kịch nữa mà là sự kích thích mà những hành động đó mang lại, sự kích thích không thể cưỡng lại đối với họ.
Sự kích thích không được thoả mãn, đến một điểm nào đó là không thể chịu đựng được. Và rồi cái thời điểm ấy cũng đến, và người chịu thua là Nga. Người thắng, không phải là Dũng mà là lương tâm người mẹ. Trong bữa cơm tối, lần này trái với Dũng, Nga ăn mặc rất kín đáo. Hai mẹ con lặng lẽ ăn, hai người đều biết rằng có một điều gì đó xảy ra tối nay. Nhìn vẻ thản nhiên của con trai. Nga buộc phải lên tiếng trước:
– Dũng này, mẹ phải nói với con chuyện này…