Nga thích thú cười vang, nàng nhìn cái vẻ ngồ ngộ, ngượng nghịu, pha chút xấu hổ thường tình của cậu học trò, chính cái sự thích thú này mà khiến nàng vẫy gọi chúng, bắt chúng phục vụ nàng và nàng phục vụ chúng. Tuy rằng, chúng còn lâu mới có thể đáp ứng nổi nhu cầu tình dục lúc nào cũng thiêu đốt nàng. Câu trả lời ngây ngô của cậu học trò nhỏ đã khơi lên lại cái nhu cầu đó trong Nga. Nga cười nói:
-Phú ơi là Phú, em đúng là học trò ngoan, em không biết nói bậy rồi. Hi hi, em thử nói lại cho cô nghe xem nào, dùng cái từ mà em thỉnh thoảng hay nghe ngoài đường ấy – Nga muốn nghe những từ ngữ tục tĩu từ chính tai học trò mình, nàng đã chán nghe những câu nói nghiêm chỉnh từ những đối tượng trong sáng, nàng đôi lúc thèm muốn những câu nói thô tục phát ra từ những cái miệng xinh đẹp, không chút gợn đen kia, những câu nói đó sẽ như mũi khoan xuyên suốt từ vùng sáng, từ vẻ bề ngoại đạo mạo cao quí qua đến vùng sâu thẳm tối tăm tội lỗi đầy truỵ lạc của nàng.
-Là ….là….. – Phú bẽn lẽn.
-Là làm tình, là địt nhau, hi hi, em nghe quen quá rồi còn gì – Nga cười nhìn Phú.
-Vâng ạ. Phú đỏ mặt bẽn lẽn cười.
-Em thưa cô. Tuần sau, cô có sang đây với bọn em không ạ?
-Có chứ, nếu các em ngoan, chăm học, cô sẽ phục vụ các em tới nơi tới chốn. Thôi, cô phải về có chút việc. Ráng học thi cho tốt nhé.
Mặt trời chiếu những tia nắng cuối cùng lên mặt đất khi Nga đường hoàng bước ra khỏi quầy hoa quả của nhà cậu học trò Phú. Không ai nhìn thấy bà có thể biết và có thể tượng tượng ra những gì đã vừa xảy ra, bước ra gần đến đầu ngõ, Nga ngoái đầu lại vì hình như có tiếng bước chân gấp gáp chạy theo bà. Đó là Hải, cậu chàng vừa chạy đuổi theo vừa gọi:
-Em thưa cô, em thưa cô!
Nga dừng lại, kéo Hải vào một góc, thì thào: Hải! Có chuyện gì thế?
-Dạ, tối mai cô đến nhà em có được không ạ. Mai mẹ em nói là đi nhà thờ, bố em thì đi công chuyện gần tuần nay rồi, nhà em đi vắng cả, em muốn….
-Ôi, em làm cô hết cả hồn, tưởng có chuyện gì. Mà thế mai em không phải đi học thêm toán à?
-Dạ, em…em nghỉ một buổi này thôi ạ, em muốn…. chơi cô ạ. – Từ cuối cùng Hải nói nhỏ lại để đảm bảo không ai có thể nghe thấy ngoài cô giáo nó.
Nga cười: – Thôi được rồi, em cứ về đi, tối mai ra đầu phố đón cô nhé, cô chưa biết nhà em. Nhớ là nhất thiết không cho Dũng biết em nhé.
– Dạ vâng ạ! Em chào cô em về. Hải hớn hở chào cô giáo mình chạy băng băng về nhà. Nga nhìn theo cái dáng nhỏ xinh xinh của cậu học trò cười nhẹ. Mặt trời đã khuất sau dãy nhà nhôm nhoam xa xa kia. Một ngày đã kết thúc, nhưng câu chuyện mới chỉ bắt đầu.
Hải lại gặp Dũng, nhìn cái dáng đi lừng khừng từ xa nó đã thấy không ưa. Cho đến khi hai đứa chạm mặt nhau, nó mới miễn cường dừng lại.
-Cậu đi đâu về thế. – Dũng hỏi bạn.
-Tớ đi đâu mặc tớ, cậu hỏi làm gì, từ giờ, tớ không cần cậu nữa. Mà sao trông cậu bơ phờ thế, cậu mệt à.
-Ừ, tớ đang mệt đây. Cậu không thích chơi với tớ thì thôi, tớ cũng cóc cần. Xì, cóc cần.
Hai đứa, mỗi đứa một hướng, đi thẳng chẳng thèm ngoài lại nhìn xem liệu bạn mình có ân hận vì câu nói vừa rồi hay không.
Tối đó, nhà Hải đi ăn tiệm, món hủ tiếu là món mà nó thích. Nhưng nó dường như chẳng để tâm đến, nó cũng không bận tâm vì môn thi ngày mai, điều nó bận tâm là cái cơ thể nõn nà của người ra đề thi ngày mai đó.
Đúng như dự đoán, môn thi sáng đó diễn ra không nằm ngoài tiên liệu của cả Phú và Hải. Trong khi cả lớp méo mặt, nhất là đám con gái vốn hay bọn con trai lười nhác thì hôm nay ngồi buồn thiu. Đám Phú, Hải, Dũng, Cường… thì thật đơn giản, đó là nhân lúc không ai chú ý, đánh tráo tờ giấy làm bài mà chúng viết nhăng viết cuội với tờ giấy khác, có chép sẵn bài làm hoàn chỉnh ở nhà.
Bữa cơm tối của Hải kết thúc nhanh chóng. Cơm thì có lợi gì cho chuyện làm tình cơ chứ, Hải nghĩ thầm, rồi rón rén lỉnh vào phòng bố mẹ nó, lôi chai rượu thuốc ra làm luôn hai chén, nó nghe nói hình như là loại rượu này tăng cường khả năng tình dục. Bố nó chắc cũng lâu không uống vì nó thấy chai rượu vẫn còn khá đầy, con rắn chết lắc lư dưới đáy chai.
Xách cái cặp rỗng ra khỏi nhà, Hải đi bộ sang con phố bên cạnh, cô Nga hẹn nó ở đấy.
Chờ khá lâu, nửa tiếng, một tiếng rồi một tiếng rưỡi trôi qua, khi nó đang định quay về nhà thì cô giáo xuất hiện. Họ không nói với nhau một lời, chỉ có ánh mắt nhìn nhau thay câu nói. Hải đi trước, cách sau một quãng là cô Nga, hai người lặng lẽ đi trong ánh đèn nhờ nhờ hắt ra từ những ô cửa mở toang đón cơn gió tối mát mẻ. Không một tiếng động, như những cái bóng họ thoát khỏi thứ ánh sáng đáng ghét đó, lẩn vào bóng đêm được tiếp thêm phần tối tăm từ mấy tán cây rợp lá che nốt chút ánh sáng le lói chiếu đến, quắp chặt lấy nhau, cuống quít sờ soạn, nắn bóp hôn hít. Từng mảnh quần áo tuột rơi theo những bước chân vội vàng lần mò vào trong nhà. Khi lưng Nga vừa đặt lên chiếc sô pha thì cũng là lúc hai cơ thể hoàn toàn khoả thân ghì chặt lấy nhau. Nàng cảm nhận rõ cơ thể mình đang run lên cảm giác rạo rực của sự khám phá, của một không gian hoàn toàn xa lạ, cơ thể nàng cong lên, vật vã trong sự thèm muốn như đang tan chảy thành những dòng nước nhờn rỉ ra từ lồn nàng. Chân nàng giơ lên cao để có thẻ vươn cái bộ phận sướng của đàn bà ra phía trước hơn nữa, hơn nữa. Và như lẽ tự nhiên của tạo hoá, sự khao khát trong nàng được đền đáp bằng một khúc thịt ấm nóng, đầy ăm ắp chạy ập vào tận trong sâu tít nỗi sướng khoái của nàng. Khiến nàng bật ra tiếng rên khoái lạc.
-ưmmmm….
-ƯMMM….
Hải giật mình, dường như có điều gì đó trong phòng khách nhà nó. Nó vừa nghe thấy có tiếng ai đó…. Hải bật công tắc, ánh sáng nêông chói chang tràn ngập căn phòng nhưng cũng không thể loá hơn cơ thể cô Nga và một người nữa là ….. mẹ nó đang nồng nỗng trần truồng nổi bật lên. Không thể tin được có một điều gì kinh ngạc hơn thế. Ở đây, trên chiếc sôpha này, Hải đang đâm cái chày thịt vào lồn cô giáo thì ở trên cái bàn ăn kia, mẹ Hải, chính mẹ Hải chứ không phải bất cứ người đàn bà nào khác, cởi truồng, ôm cứng lấy mông, miệng mút chặt cái buồi con trai cô giáo nó. Bốn cơ thể không mảnh vải che thân, trong những tư thế truỵ lạc nhất phơi ra trước ánh sáng của sự dâm dật. Không một ai, mẹ Hải, Hải, Dũng, mẹ Dũng có thể phát ra một câu nói nào trong sự im lặng dường như là vĩnh cửu đó. Mà còn phải nói gì nữa cơ chứ, ánh sáng từ cái đèn nêông vô tình đã nói thay cho tất cả rồi. Và rồi, người từng trải nhất cũng là người khai phá, Nga qua phút ngỡ ngàng liền hiểu ra ngay vấn đề. Cả nàng và con trai nàng đã loạn luân với nhau, đã ngoại tình, đang ngoại tình, đang bị bắt quả tang và đang đứng trước cơ hội chọc tức nhau, đứng trước cơ hội lôi kéo hai mẹ con một người đàn bà khác vào vòng xoáy tội lỗi tột cùng của họ. Nga cong hai chân, quấn chặt lấy Hải, không cho cậu học trò đang trong sự kinh ngạc được rời vị trí. Dũng quả là thừa kế dòng máu dâm đãng của mẹ, nó cũng khôn ngoan ghì chặt lấy đầu bà Hương, địt lia lịa vào miệng bà. Hai mẹ con Hải bất lực trước cơn cuồng loạn của mẹ con Dũng. Hải trong vòng tay Nga nhưng đôi mắt thất thần, ngỡ ngàng của nó dõi theo thân hình mẹ nó đang rung lên theo nhịp địt của thằng bạn. Bà Hương miệng đầy ứ cái khúc thịt đã từng làm bà phát điên lên, chỉ dám lén nhìn con, đầy xấu hổ, hai hàng nước mắt lăn dài trên má, chảy xuống cổ, xuống hai bầu vú to đang tưng tưng nhịp đều đều.
Thì ra, chuyện gì cũng có nguyên do của nó. Dũng gần đây xao nhãng mẹ mình vì mải vui thú với cô Hương, mẹ thằng bạn, bắt đầu từ một buổi sáng, Dũng sang nhà thằng bạn hỏi bài….
Chỉ có ông bà Chiến, bố mẹ Hải ở nhà, và Dũng phải ngồi chờ thằng bạn. Hình như Dũng vừa làm gián đoạn một chuyến hứng thú gì đó nên khi nó ngồi chờ ở phòng khách thì ông chiến bỏ lên lầu. Còn một mình với bà Hương đang ở trong bếp, Dũng có dịp ngắm mẹ thằng bạn hơn. Phải nói là mẹ Hải đẹp, so với mẹ nó cũng một chín một mười. Dũng chú ý tới bộ mông to săn chắc của bà Hương, nó làm Dũng nhớ lại cái hình ảnh thích thú của Dũng là khi mẹ nó tụt quần, chìa mông về phía nó chờ được địt, ở tư thế đó, nó thích xoa xoa vài cái vào hai bờ mông đó, bất ngờ tét một cái đét thật kêu, rà dương vật lên mép lồn khiến mẹ nó rên lên, người cong như con tôm, van xin: Địt mẹ đi con, mẹ thèm quá con ơi.
Dũng tiến lại phía Hương, từng bước, từng bước một, đi vòng qua bàn bar không rón rén mà thành thạo, nó đưa tay xoa lên mông cô Hương. Không biết là may mắn hay là do số phận, Hương chỉ hơi giật mình rồi cười khing khích lên, nàng tưởng bàn tay nhạy cảm đó là của ông Chiến, chồng nàng. Chỉ đến khi bàn tay đón luồn vào trong váy nàng, ngọ ngoậy, móc vào trong lỗ lồn, khi nàng cảm thấy lồn mình ướt nhẹp thì cũng là lúc nàng thấy ông Chiến đi xuống từ cầu thang đằng kia.
Hương chưa kịp lên tiếng thì chủ nhân của bàn tay táo tợn kia đã cất tiếng trước.
-Bác Chiến ơi, bác Hương nấu ăn giỏi bác nhỉ? Bác là sướng nhất đấy bác nhỉ.
Ông Chiến cười hà hà khoái chí, trong khi cơ thể Hương cứng đơ, nàng không thể cử động được, vì