– Alo, Sao anh lại tự dưng khách sáo vậy nhỉ, anh muốn đứng ngoài chờ em ăn xong hả. Cửa không có khóa đâu
– À, ừ… – Phong đẩy cửa bước vào, tim hơi đập, chân run run, “không biết trong nhà có khói lửa gì không?”.
Phong rón rén đi vào vô cùng cẩn thận quan sát kĩ tình huống. Linh đang ăn sáng, thấy Phong như vậy thì bật cười
– Lại đây ăn với em
– Phong đó hả, ăn chưa, lại ăn cùng Linh đi rồi đi học – Tiếng Thùy vang lên trong phòng bếp
– Không cần đầu cô, cháu ăn rồi, đợi Linh chút rồi đi học thôi
Linh ăn xong rồi nhanh chóng chạy lên phong thay đồ, chuẩn bị đi. Phong ngắm Thùy đang như thoi đưa trong bếp, không biết còn bận rộn gì, hay là ngượng ngùng không dám nhìn Phong cứ tạo cho mình một cớ bận rộn gì đó. Bộ pijama nhẹ nhàng che hết thân thể cô nhưng những đường cong phong tình không dấu được. Cô thật đẹp, đôi mông lắc lư sau lớp vải làm Phong ngứa ngáy. Phong dậy đi lại phía cô. Có vẻ như biết Phong đi tới cô cứ thấp thỏm không yên, làm gì cũng rơi rớt trong thật mắc cười.(Đọc truyện sex tại ximsnab.ru chấm Mobi) Chợt một vòng tay nhanh như cắt ôm chầm lấy cô làm cô nhảy cẫng lên
– Á… cháu…ừ… cháu…
– Có cháu nào ở đây à? – Phong cười hì hì. Trông điệu bộ lúng túng cô thật đáng yêu
Phong xoay người cô lại, cô bình tĩnh lại khẽ choàng tay ôm lấy Phong. Mới mềm mật ngọt, cả hai cùng hòa chung nỗi nhớ qua vòng tay ấm áp, bờ môi ngọt ngào, quên mất tiêu là cô bé Linh đang đứng ngắm. Cô dí dởm nở nụ cười, bắt trước cảnh bắt gian hôm trươc:
– Khụ, hai người…
– Á… – Thùy như con mèo bị dẫm phải đuôi, nhảy cẫng lên, bối rối, rồi như nhớ ra gì đó – À, quên mất, mẹ có chuyện – Rồi nhanh như con gió chạy nhanh lên phòng, để lại nụ cười thiếu nữ giòn tay sau lưng. Trong cô lúc này cứ như đứa trẻ vậy. Đúng là tình yêu làm người trẻ ra mà
– Hì hì, mình đi học thôi em
– Anh đó… Làm gì mẹ em vậy?
– Đâu làm gì đâu, mẹ em sợ chuột nên anh an ủi chút thôi.
– Vậy anh an ủi kiểu gì mà lại dính môi vào môi mẹ em vậy?
– Sợ mẹ thét lên anh bịt miệng ý mà
– Mẹ em chứ mẹ anh à… này làm gì, làm gì… ư…
Cứ cho hòa cho đỡ tị nạnh. Đã xé da mặt rồi, không phải ngại ngùng gì nữa, cứ bịt tai chộm chuông mãi làm gì…
Hai người lặng lẽ đạp xe tới trường, nhẹ nhàng, êm đềm. Thi thoảng Phong lại nhìn khuôn mặt xinh xắn của thiếu nữ, Linh như phát sáng vậy, lung linh trong nắng sớm. Một bên mặt Linh nóng ran, không biết vì nắng chiếu vào hay vì ánh mắt của Phong.
– Đừng nhìn em nữa… – Linh không được tư nhiên, gắt lên, che dấu xấu hổ của bản thân
– Sao được, hì hì
Đôi tim trẻ đang ngập tràn trong tình yêu nhưng Linh vẫn không quên nói về học hành với Phong. Mấy hôm nay phong lưu mãi, Phong suýt quên mất. Cũng may nó học hành cực nhanh, tập trung chút là không vấn đề gì. Lúc ở trường, thấy cô đi từ xa Phong cố tình chặn lại như vô tình gặp mặt vậy
– À, em chào cô
– Ừ, mấy hôm nay có học hành gì không đấy?
– Dạ cô cứ chờ kết quả kì thi tới đi ạ, em bảo đảm với cô
– Không phải học cho cô đâu, là cho em đó. Tháng này quyết định lắm đó, thi cử không ra hồn không biết mẹ em sẽ buồn thế nào đâu. Rồi thì tuyển đầu vào nữa chứ. Những lời động viên cô không nói nữa, cố lên em. Về lớp đi
– Vâng! Mà cô, cô còn nợ em…
– Trưa mai đi…
Nói xong cô bước qua nhanh qua, để lại một làn gió thơm làm Phong ngây ngất. Hít một hơi, mũi Phong còn cố với theo “cô thật đẹp”. Dáng người phong tình thành thục, đôi mông vểnh cao lắc lư làm trọng tâm Phong chao đảo, có cảm giác như mặt đất hơi nghiêng.
Linh vừa cất xe đi tới. Hai người nhanh chóng vào lớp cứ như hai người dưng. Chỉ có cặp mắt của Phong cứ dán vào mông cô như so sánh. “bé ơi, lớn nhanh chút nữa em nhé”.
Trưa, hai người chia tay ở trước khu nhà Linh.
– Vào nhà ăn cơm với em, em ăn có một mình buồn chết.
– Dì anh gọi tới ăn trưa rồi, lâu rồi anh chưa qua, lần này không tới chắc bị mắng chết, chắc chiều anh không tới được đâu. Thôi, tối chuẩn bị cơm anh nhé.
– Vâng! – Mặt Linh buồn buồn, không nỡ. Trái tim nhỏ bé mới biết yêu lưu luyến vô cùng.