thể chôn vùi mọi anh hùng. Phong mạnh mẽ tận hưởng từng sướng khoái, phải thật mạnh mẽ, thật nhanh đó là phương châm của Phong. Cái lỗ khít khao bị xuyên phá mạnh mẽ. Thùy như bay tậm tít trên mấy xanh, mê muội, chìm đắm
– á…địt mạnh em…á..á…á…em tới..á.á.sướng…sướng..em..á.á.á.á……
Phong chống tay đâm xuống từng phát mạnh mẽ chưa từng có “bốp.bốp.bốp…”. Mờ mắt, cứng người. Phong phụt từng phát mạnh mẽ, sâu tít
– Sướng em..ứ.ứ.ứ.ứ….
Thằng em bị siết lại, sung sướng. Phong đổ nằm lên người tình, lên thân thể mềm mại bên dưới.
– Anh sướng quá, em thật biết chiều chuộng anh.
Cả hai say mê trong mem tình, thi nhau thở phì phò. Lâu sau có nỉ non
– Xuống đi cho em thở nào
Thùy nhanh chóng chạy vào toalet. Phụ nữ ưa sạch mà. Phong nằm yên nghỉ ngơi. Lúc sau Thùy đi ra, trần truồng nằm vào lòng Phong.
– Sướng không anh?
– Sướng ngất, em tuyệt lắm
– Anh đừng an ủi em… lỗ nào của em cũng rộng quá phải không anh?
– Em lại vậy rồi… Anh vui mà
Thùy bắt đầu rơi nước mắt, nước mắt tiếc nối cho tình lang
– Lồn em rộng, rỗng. buồi anh to và dài như vậy mà một hơi đâm vào hết không vướng mắc gì. Miệng em nữa, có thể ngậm hết của anh, người nào có thể được chứ. Còn lỗ đít em nữa, anh đâm vào có khó khăn gì không?
Thùy càng nói càng kích động. Phong ôm lấy cô:
– Được rồi, anh có chê em đâu, em phong tình chẳng phải để dành cho anh sao? Nếu em cảm thấy có lỗi vậy hãy chiều chuộng anh cho tốt là được rồi. Phải không nào? Anh sẽ yêu thương em, yêu thương Linh, em đừng nghĩ nhiều nữa nhé.
– Vâng. Cám ơn anh đã hiểu em. Nhưng em vẫn muốn nói ra. Chính cái đêm đó, chúng coi em như con vật vậy, chúng chơi vào bất kì cái lỗ nào chúng tìm thấy, chúng làm em gần chết, các lỗ, lỗ nào cũng máu me be bét. Em đã nói dối Linh phải đi công tác, em nằm viện mất nửa tháng. Cổ họng, bộ phận sinh dục, hậu môn em tổn thương rất lớn. Em không biết tại sao mình lại nằm ở bệnh viện nữa.
– Em có nhận ra thằng nào trong số chúng không?
– Có 1, chính là tên em đã hẹn. Hắn chính là kẻ đã hại em. Em nghi hắn đã theo dõi em từ lâu
– Hắn có biết nhà em không?
– Không biết, em đi rất xa. Em không sợ hắn nhận ra nếu ở ngoài, em trang điểm rất khác, rất khó nhận ra.
Linh nói thông tin về tên đó. Phong âm thầm ghi nhớ, nghiếm răng “mày chờ đó, thời gian nữa tao sẽ tìm mày nói chuyện thật vui”.
– Rồi lúc nào đó anh sẽ đòi công bằng lại cho em. Sẽ cho chúng nếm đủ
– Không cần đầu, em không muốn liên quan gì tới chúng nữa. Em muốn quá khứ của mình bị vùa lấp đi
– Ừ
Hai trái tim yên lặng sưởi ấm cho nhau.