nội trợ và chăm sóc con, mọi chuyện để cho anh Toàn lo ….
Thanh Phương rơm rớm nước mắt cảm động trước sự tha thứ của chồng, cô chỉ biết gục đầu vào vai chồng và nức nở xin lỗi và hứa với anh. Đêm đó cũng là đêm hai vợ chồng gần gũi nhau lần đầu tiên kể từ khi xẩy ra chuyện với Thanh Phương. Sau đó ít lâu, hai vợ chồng bán nhà ngôi nhà đang ở đi và dọn về một căn hộ tập thể ở tầng 1 của một khu tập thể tít trên tận Nghĩa Đô. Căn hộ tuy nhỏ xinh xắn, nhưng dù sao cũng không thể bằng ngôi nhà cũ trên phố, nơi Thanh Phương đã có bao kỷ niệm hạnh phúc êm đềm, nhưng cô không dám thốt ra một câu than vãn vì cô hiểu tất cả việc này là do cô mà nên. Được cái là lên ở tít tận trên khu này thì chẳng ai biết vợ chồng cô cả. Xe máy của Thanh Phương cũng được bán đi để góp thêm tiền cho anh Toàn làm ăn, với lại cô bây giờ ở nhà thì cũng chẳng cần có xe máy làm gì, đi đâu đã có anh Toàn đưa đi. Trước kia Thanh Phương nhanh mồm nhanh miệng, lấn át chồng bao nhiêu thì bây giờ cô lặng lẽ, nhẫn nhịn bấy nhiêu, tuy vậy sau mấy tháng liền ở nhà cô cũng cảm thấy bứt rứt quá nên cô bàn với chồng là mở một sạp bán tạp hoá nhỏ trước nhà, vừa cho cô có việc cho đỡ buồn, vừa thêm được đồng nào hay đồng ấy, anh Toàn cũng đồng ý ngay. Cũng phải đến hơn nửa năm sau, kể từ khi xẩy ra chuyện với Thanh Phương, anh Toàn chồng cô mới dần dần nguôi ngoai, đỡ gắt gỏng chì chiết Thanh Phương hơn, thậm chí anh có lần anh ta còn thủ thỉ nói với Thanh Phương rằng đấy là do cô không đứng vững được trước sự cám dỗ của vật chất nên anh mới tha thứ cho sự sa ngã của cô, chứ nếu đấy là vì cô lẳng lơ thay lòng đổi dạ yêu thưng người đàn ông khác thì không đời nào anh tha thứ cho cô.
=====Hết=====