mua cái gì đấy?
– Chị mở ra xem đi.
Nét mặt của chị hơi bất ngờ xen lẫn sự cảm động, chị rất vui khi thấy món quà ấy của tôi.
– Sao em biết?
– Thì em xem giấy chứng minh của chị rồi mà.
– Hèn gì. Nhưng mà đâu cần phải làm vậy, chị em mình cần chi khách sáo, nhớ thì gọi điện chúc chị một câu là được rồi.
– Tại em cũng rãnh mà, ở đây cũng đâu có bạn bè, chơi với mình chị chứ mấy.
– Em mua cái bánh ở đâu mà xấu thế, nói chị biết để mai chị tới dẹp tiệm.
Chị cười ngặc nghẽo trêu chọc khi nhìn cái bánh xấu xí nhưng đầy thành ý của tôi.
– mất cả ngày trời công sức cùng với cả lít mồ hôi của người ta đó nghen.
– Hi, chị đùa thôi mà, em bỏ công như vậy làm chị cảm động lắm.
Tôi xuống bếp lấy dao, dĩa và ly mang lên bàn, đốt đèn cầy và hát vài câu chúc mừng sinh nhật chị, chị nhìn tôi cảm động đầy tha thiết, suốt cả đời này tôi sẽ chẳng thể nào quên được ánh nhìn sâu thẳm chan chứa ấy.
– Rồi, chị thổi nến đi.
Phù một cái, những ngọn nến lung linh tắt phụt bởi đôi môi gợi cảm của chị, ước gì tôi được hôn chị 1 cái. Tôi cầm dao cắt bánh và đưa chị, chị ăn 1 cách ngon lành. Tôi thật sự không dám nghĩ là chị ăn cái bánh xấu xí này ngon lành như thế.
– Lần đầu tiên chị ăn bánh do 1 người tự làm để tặng chị đó. Cảm giác ngon hơn nhiều.
– Thật hả chị, vậy năm sau em làm cho chị nữa.
– Nhớ nhé!
Nụ cười của chị thật mê hoặc, cuốn hút cùng giọng nói trong trẻo đến mê người. Chồng chị thật diễm phúc 5 đời 7 kiếp mới có được cô vợ như chị. Có 1 sự buồn nhẹ dâng lên trong lòng cậu thanh niên mới lớn.
– Hôm nay em là người thứ 2 chúc chị sinh nhật đó, chồng chị thì chúc hồi sáng nay.
– Hì, vậy ah.
– Bạn gái em chắc hẳn rất hạnh phúc bên em nhỉ.
Tôi chỉ cười mà không đáp, với lấy cái ly và rót rượu, 2 chị em nhấm nháp trò chuyện, căn phòng bỗng trở nên ấm nóng trong khi bên ngoài là gió mưa đang nhảy múa như lên đồng. Sắc mặt của chị cũng thật hồng thắm khi uống được vài ly rượu. Thời tiết bên ngoài xấu nên tôi cũng nán lại ngồi lâu hơn. Ngồi đối diện với chị, tôi chăm chú nhìn chị 1 cách say mê, bắt gặp ánh mắt đó, bất chợt chị hỏi làm tôi giật mình:
– sao nhìn chị gê vậy, mặt chị dính kem hả
– ah…không…tại chị xinh quá nên em…nhìn
– chị già rồi, đâu còn trẻ đẹp nữa đâu, không cần phải nịnh chị.
– Chị tuy 30 nhưng vẻ mặt của chị chỉ khoảng 25 thôi, chị trẻ nhiều so với tuổi.
– Tại em thấy vậy thôi, chứ chị biết chị già rồi.
– Tại chị cứ nhìn vào số tuổi mà nghĩ mình già, không tin bữa nào chị em mình ra đường, bảo đảm người ta sẽ nghĩ chị em mình là cặp đôi đang yêu nhau đó. Chị trẻ như cỡ tuổi em vậy.
– Thật không đó, cái mỏ em lợi hại quá, ra đường chắc dụ dỗ gái gê lắm đây.
– Thì chị cứ xem bạn bè chị có ai trẻ như chị đâu.