Chiếc Boeing 747 đầy ắp hành khách, cứ như thể cả thành phố cùng đi nghỉ vào 1 ngày vậy. Thật may là do hãng hàng không đã bán vé cho chúng tôi khi hạng ghế thường đã hết chỗ nên họ phải thu xếp để tôi và mẹ tôi được ngồi ở khoang hạng nhất. Mẹ con tôi nhìn nhau mỉm cười, không dám nói tí gì về vận may bất ngờ này. Ngồi ở khoang hạng nhất sẽ khiến chuyến bay 5 giờ trở nên thoải mái hơn.
Khi máy bay lăn bánh trên đường băng, tôi có thể nhớ lại cảm giác phấn khích về chuyến đi này. Tôi nghĩ mẹ tôi cũng cảm giác giống tôi. Khi máy bay cất cánh, tôi cảm thấy mẹ cầm tay tôi và xoa một cách trìu mến. Tôi nhìn mẹ và mỉm cười. Chúng tôi giống như một cặp thanh niên đang trốn nhà đi chơi với nhau. Trên thực tế, chúng tôi sẽ ở trên 1 hòn đảo và có thể tránh khỏi những cặp mắt tọc mạch trong thị trấn nhỏ của mình và có thể làm bất cứ thứ gì và hành động theo bất cứ cách nào mình muốn. Tôi nghĩ không có bất cứ vương vấn nào xen vào đầu óc chúng tôi. Tôi không biết giữa mẹ tôi và tôi sẽ xảy ra chuyện gì nhưng chờ nó xảy ra thật là khó chịu.
Khi tôi ngồi và nhìn mặt biển xanh qua cửa sổ máy bay, tôi nghĩ về chuyện quan hệ giữa 2 mẹ con đã tiến triển thế nào … không cần biết là đến đâu đi nữa. Mẹ tôi đã cho phép chiếc hộp Pandora mở ra và tôi không biết chắc bằng cách nào hoặc liệu mẹ có muốn đóng nó lại không. Tôi thì dĩ nhiên là không rồi. Phía sau mọi chuyện, tôi cũng chỉ là 1 thanh niên đang phát dục. Chính điều đó khiến tôi băn khoăn điều gì khiến mẹ tôi làm chuyện này. Mẹ vẫn thừa sức hấp dẫn đối với bất cứ người đàn ông nào mẹ muốn. Tôi phải suy nghĩ tại sao mẹ lại chọn tôi. Chắc chắn tôi không phải 1 chọn lựa an toàn và sẽ không thể đi xa hơn những buổi đóng vai hẹn hò, nhưng tất cả không thể chỉ có thế. Tôi yêu mẹ tôi và giờ đây tôi chắc mẹ yêu tôi nhiều hơn 1 đứa con trai. Nhưng, điều đó có xứng với những rủi ro mẹ phải chịu khi làm tất cả chuyện này không? Tôi cứ nghĩ mãi và không chắc chắn..
Tôi liếc nhìn mẹ tôi và thấy mẹ có vẻ như rất thư giãn trong ghế của mình và dường như đang ngủ. Rõ là những vấn đề làm tôi phải suy nghĩ thì lại không có tác động gì đến mẹ, hoặc ít ra mẹ đã che dấu những lo lắng đó rất tốt. Tôi quyết định mình nên ngừng nghĩ về chuyện đấy… chuyện gì phải đến sẽ đến. Bây giờ là lúc tận hưởng kỳ nghỉ, mặc kệ tương lai ra sao cũng không cần biết.
Chuyến đi từ sân bay về khách sạn dài gần 1 giờ. Ngường lái xe đưa chúng tôi luồn lách lúc lên lúc xuống trên con đường chỉ rộng vừa 1 chiếc xe chạy quanh 1 ngọn núi nhỏ. Vài lần tôi phải nín thở khi xe đi sát mép đường tới mức con đường biến mất dưới gầm xe. Khi đến khách sạn, cả 2 mẹ con tôi đều mừng. Tôi nhìn khách sạn và trầm trồ: “Đẹp tuyệt”. Người lái xe tiếp lời tôi:
“Đây đượx xem như một trong những khách sạn tốt nhất trên đảo, nổi tiếng vì dịch vụ của họ và mức độ biệt lập hóa. Nhiều ngôi sao Hollywood đến đây vì họ có thể nghỉ ngơi mà không phải lo đề phòng hội chụp ảnh trộm lúc nào cũng rình mò ở mọi xó xỉnh.”
Khách sạn là 1 tòa nhà màu hồng cao 10 tầng xây theo kiểu kiến trúc Caribbean truyền thống. Nó tọa lạc bên cạnh 1 ngọn núi với mọi phòng đều nhìn xuống làn nước trong xanh bên dưới. Phía trước khách sạn có 1 hồ bơi tiêu chuẩn Olympic với những túp lều riêng kiểu phương nam bao quanh nó. Phía bên trái chúng tôi là những bậc thang bằng cement uốn lượn hướng lên trên đến tầng 1 nơi người ta xây hồ bơi, và sau đó là những bậc dẫn đến phía trước khách sạn. Bên phải, phía dưới chúng tôi là bãi biển với bờ cát trắng tuyệt đẹp và những túp lều. Người lái xe taxi lái xe theo đường vòng quanh hồ bơi và dừng lại trước cửa khách sạn, nơi những anh bồi nhanh chóng mở cửa xe và cháo đón chúng tôi với khuôn mặt thân thiện.
Tôi cảm thấy thoải mái khi nắm tay mẹ tôi đi trên tấm thảm đỏ và đi vào tiền sảnh của khách sạn. Và buổi sớm, tiền sảnh gần như trống không.
“Chào mừng tới hòn đảo thiên đường của chúng tôi”, người đàn ông có vẻ bề ngoài rất kiểu cách đứng sau quầy check-in chào chúng tôi. Ông ta mặc trọn bộ lễ phục dường như không hợp chỗ nếu xét đến thời tiết ẩm ướt của hòn đảo.
“Chúng tôi đặt phòng với tên Moss” mẹ tôi nói.
Người lễ tân gõ máy tính và nói “À, vâng, Ông và Bà Moss.”
Tôi định đính chính rằng chúng tôi không phải “Ông” và “Bà” nhưng mẹ tôi liếc mắt ra hiệu cho tôi đừng. Hiểu ý mẹ, tôi quàng tay quanh người mẹ thật âu yếm và mỉm cười.
“Chúng tôi thu xếp cho các vị ở trong 1 những căn phòng tốt nhất. Có 1 giường lớn và tầm nhìn đẹp ra biển, và cửa thì mở ra phía bờ biển. Tôi chắc ông bà sẽ thích nó”, người lễ tân nói.
Tôi lại nhìn mẹ tôi. Thậm chí tôi còn chưa nghĩ ra là chúng tôi có thể ngủ chung phòng, riêng tư trên cùng giường. Thật tình, tôi cũng không dám nghĩ tới chuyện đó. Mẹ tôi cười với tôi và gần như là đỏ mặt. Tôi mỉm cười với mẹ và tôi chắc chắn là vẻ long lanh vui thích trong mắt tôi lộ ra rành rành trước mắt người lễ tân. Tôi nghĩ ông ta thậm chí còn khẽ gật đầu chia sẻ với tôi.
Người lễ tân nói: “Đây là chìa khóa phòng. Nhân viên phục vụ sẽ mang hành lý của quý vị lên phòng trong vài phút nữa. Không biết tôi có thể giúp gì them cho ông bà được không?
“Tôi nghĩ mọi việc vậy là ổn” mẹ tôi nói và cầm lấy chìa khóa.
“Thang máy ở phía cuối sảnh ở phía bên phải quý vị. Xuống 1 tầng và rẽ phải.”
Tôi bước lại phía thang máy, tay vẫn khoác quanh hông mẹ tôi. Mẹ quay sang tôi và thì thầm, “Mẹ nghĩ khi chúng ta ở đây và ở chỗ đông người, sẽ tốt hơn nếu con gọi mẹ là Theresa.”
“Ơ, con chưa từng nghĩ tới chuyện đấy nhưng sẽ khó đấy”, tôi nói.
“Mẹ biết.”
Chúng tôi tiếp tục im lặng bước đi. Tôi có thể cảm nhận hông mẹ hích vào tôi khi chúng tôi bước và tôi đồng thời cảm nhận dương vật mình cương cứng lên. Khi ngừng lại trước của thang máy, tôi quay sang mẹ: “Ông” và “Bà” cơ đấy.
“Ờ thì chúng ta không thể thuê 2 phòng được. ” mẹ tôi trả lời.
“Thật vậy” Tôi đồng ý ngay. “Nhưng con sẽ ngủ trên ghế sofa … nếu trong phòng có?” Tôi nửa đùa nửa thật.
“Mẹ không nghĩ vậy” mẹ trả lời, dựa vào tôi và hôn vào môi tôi.
Tôi hơi giật mình nhưng nhanh chóng bừng tỉnh và kéo mẹ vào vòng tay và hôn trả lại nồng nhiệt hơn. Mẹ không hề phản đối nụ hôn đó.
Khi thang máy mở cửa, chúng tôi bước vào và nhấn nút đi xuống tầng trệt. Chúng tôi giữ im lặng trong lúc thang máy di chuyển. Tôi không biết mẹ đang nghĩ gì, nhưng tôi thì nghĩ không biết chúng tôi sẽ để chuyện phiêu lưu nhục cảm này tiến tới đâu. Cho đến thời điểm này chúng tôi mới chỉ vuốt ve âu yếm thỏa mãn nhau … ít nhất là mẹ dung miệng với tôi và tôi dùng ngón tay với mẹ. Chuyện gì sẽ xảy đến tiếp theo đây? Liệu mẹ có để tôi đi đến cùng không? Sau hết, chúng tôi sẽ ngủ cùng 1 giường. Suy nghĩ về những gì có thể xảy ra khiến tim tôi đập thình thịch.
Khi bước vào phòng, chúng tôi há hốc mồm … cửa sổ trổ thằng ra biển Caribbean. Thật ngạc nhiên là nội thất căn phòng được trang bị toàn bằng gỗ sồi, với 1 chiếc giường cỡ lớn đối diện với cánh cửa đôi dẫn ra hàng hiên. Hiển nhiên đây là 1 trong những phòng đắt nhất khách sạn này
“Ôi mẹ ơi, sao mẹ lại có đủ sức để làm chuyện này” tôi vừa quay sang nhìn mẹ vừa nói. Khuôn mặt mẹ lộ vẻ lúng túng.
“Mẹ không biết. Mẹ không đăng ký phòng này. Có lẽ họ nhầm lẫn thôi.”
“Ồ, vậy hãy tận hưởng sự nhầm lẫn này cho tới khi họ phát hiện và đuổi chúng ta ra khỏi phòng” Tôi cười và trả lời. Liệu còn gì may hơn khi chúng tôi được ngồi ghế hạng 1 trên máy bay và được xếp ở 1 căn phòng hạng nhất như thế này?
Chúng tôi bước qua cánh cửa kéo để ra hàng hiên. Làn gió nhiệt đới ấm áp thổi quanh người chúng tôi, mang theo mùi vị của cát biển. Tôi quay sang mẹ tôi và lại kéo mẹ vào lòng. “Cám ơn mẹ vì tất cả” Tôi nói thật nghiêm túc.
“Con xứng đáng với kỳ nghỉ mà” mẹ tôi đáp.
“Con không muốn nói tới riêng kỳ nghỉ mà là mọi thứ. Mẹ biết đấy, mẹ đã làm việc cật lực từ sau khi cha bỏ đi để chu toàn cho cuộc sống. Con biết việc đó thật khó khăn. Con sẽ cố gắng học hành tốt hơn và kiếm việc làm để đền đáp cho mẹ.”
Tôi thấy trong mắt mẹ những giọt lệ đang chực trào ra.
“Con không phải trả ơn mẹ đâu. Mẹ làm tất cả không phải vì chuyện đó. Mẹ làm vì chúng ta … cả hai ta.”
Hai tay tôi ôm lấy khuôn mặt mẹ, dùng ngón tay lau sạch những giọt nước mắt trên gò má. “Con biết. Con yêu mẹ” ôi thì thầm trước khi hôn ngấu nghiến đôi môi mẹ. tôi có thể cảm nhận mẹ đang run rẩy. Nụ hôn ngắn nhưng thật nồng cháy và dường như bất tận. Tôi hé miệng để lưỡi của mẹ tôi lùa vào khám phá trước khi dùng lưỡi mình đẩy ngược lại. Tôi cảm nhận dương vật ình căng cứng và áp sát vào người mẹ. Hông của mẹ phản ứng lại ép sát ngược lại người tôi. Khi tay tôi lướt dọc lưng mẹ để ôm chặt mông mẹ, (Đọc kho truyện phong phú nhất tại ) có tiếng dặng hắng của ai đó làm chúng tôi giật mình. Nhanh chóng, chúng tôi rời nhau. Tôi nhận rat ay phục vụ đang đứng ngay sau lưng chúng tôi.
“Tôi để hành lý của ông ở đâu đây, thưa ông Moss?”
Mặt tôi bừng đỏ khi nhận ra mình không thể quay lại không thì tay phục vụ sẽ nhìn thấy dương vật tôi đang căng cứng. Mẹ tôi nhanh chóng giúp tôi cứu vãn tình thế. Mẹ bước vòng qua tôi và đi vào phòng với tay phục vụ. Tôi thở hắt ra và ngồi xuống 1 cái ghế ở ngoài hiên