nên về trang trước.
– Hắc Bạch Tử đâu, sao hắn không ra đây gặp chúng ta? – Hai vị trưởng lão lên tiếng.
– Thuộc hạ cũng thấy lạ, mấy ngày hôm nay đều không gặp huynh ấy rồi, không chơi cờ thì không biết chạy đi đâu mất?
– Im miệng, các ngươi phụng mệnh giáo chủ, ở đây canh giữ trọng phạm, phải không rời Mai trang một bước mới phải. Nay lại nói không biết đi đâu là sao?
– Hai vị trưởng lão, 12 năm nay 4 huynh đệ chúng tôi chưa từng rời khỏi Mai trang. Càng không dám lơ là chức trách.
– Không rời khoi Mai trang một bước, không lơ là chức trách, theo như các ngươi nói, trọng phạm đó vẫn ở trong Mai trang sao???
– Vâng, đúng vậy.
Lúc đó, Lệnh Hồ Xung đã lén đến bên ngoài và nghe thấy tất cả, đang định thăm dò thêm, đột nhiên chàng thấy đau nhói nơi vùng ngực, rồi một cánh tay đến bịt miệng chàng lại rồi âm thầm kéo chàng ra khỏi Mai Trang, trong khi đó, hai vị trưởng lão của NNTG tranh cãi với 3 vị trang chủ một hồi, họ quyết định đưa hai vị trang chủ xuống đó, thế nhưng khi mở còng ra thì người bị nhốt trong đó không phải là Nhậm Ngã Hanh nữa mà là Hắc Bạch Tử. Ba người bọn họ hốt hoảng mở cửa và cứu Hắc Bạch Tử ra ngoài.
Doanh Doanh đưa Lệnh Hồ Xung chạy sâu vào rừng, đi được một quãng nữa thì chàng dừng lại, lồng ngực Lệnh Hồ Xung nóng như có lửa bên trong vậy. Thì ra đó chính là nhược điểm chết người của Hấp tinh đại pháp. Lệnh Hồ Xung hấp thụ nội lực của Hắc Bạch Tử vào người, tạm thời chưa khống chế được nguồn nội lực mới này, Nhậm Ngã Hành năm xưa do cũng không khống chế được nội lực bên ngoài mới dẫn đến bị tầu hỏa nhập ma, kết qua là bị Đông Phương lợi dụng cơ hội đoạt mất ngôi vị giáo chủ. Lệnh Hồ Xung mới luyện Hấp tinh đại pháp, còn chưa thành thục nên nội khi nguồn nội lực của Hắc Bạch Tử đi vào, hỏa dục trong người phát mạnh, toàn thân nóng như lửa đốt, Doanh Doanh lo lắng vô cùng, nàng chạy theo liên tục gọi tên chàng.
Lệnh Hồ Xung quay lại nhìn Doanh Doanh với ánh mắt đỏ lửa, vô tri vô thức. Ánh mắt rực lửa của một con quỷ khiến Doanh Doanh hoảng sợ, nàng khựng người rồi quay lại chạy, nhưng không còn kịp nữa. Chỉ một cú phi thân, Lệnh Hồ Xung đã tóm được bả vai nàng rồi kéo nàng vật xuống đất, bằng một động tác nhanh thoăn thoắt, chàng đè lên người nàng nắm tay vào hai vạt áo của Doanh Doanh rồi xé “Roẹt” một cú, tức thì lớp áo ngoài của Doanh Doanh bị xé rách làm đôi và rời khỏi cơ thể nàng. Áo bị xé rách, nửa người của nàng bị lột trần, phơi bày tấm thân nhỏ nhắn, trắng ngần, để lộ bờ vai xuống, cặp vú căng mọng. Theo bản năng, Doanh Doanh hét lên một tiếng rồi đưa tay che vú. Nhưng ngay lập tức, nàng bị chàng nắm lấy hai tay rồi dạng ra, khiến cho bộ ngực trần của Doanh Doanh nở bung lên, phơi bày ngay trước mặt chàng. Kéo hai tay nàng ra rồi, Lệnh Hồ Xung liền khề khà nằm úp lên người Doanh Doanh, chàng dúi mặt mình vào bộ ngực trần của Doanh Doanh mà hít hà. Nhìn thấy khuôn mặt nửa đỏ, nửa tím của chàng, hai mắt cuồng dại, hơi thở hổn hển, Doanh Doanh hoảng sợ quá, cố gắng vẫy vùng, đẩy chàng ra nhưng không sao thoát khỏi cánh tay kẹp cứng và thân hình đè bẹp của chàng cho được. Người nàng bị giữ ghì chặt cứng, chỉ có hai chân của nàng là có thể co giãn, dẫy dụa…