môi mềm mại căng mọng của em. Tôi mút thật mạnh, thật lâu như để thỏa nỗi thèm khát đã chất chứa trong lòng bao lâu nay… Bống đã mềm nhũn trong tay tôi, và sức kháng cự của em bây giờ xấp xỉ bằng không.
Bỗng một ánh sáng chói lóa chiếu thẳng vào mặt hai chúng tôi, rồi tiếng động cơ xe máy gầm rú lướt qua chỗ chúng tôi. Tiếng động ấy, ánh sáng ấy như đánh thức em, như lôi em ra khỏi cõi đê mê mà tôi vừa dìm em xuống. Em ngậm chặt miệng lại, rồi bất ngờ đưa 2 tay lên đẩy mạnh tôi ra xa…
– Mình về thôi, muộn rồi…
Em nói rồi lập tức quay bước thật nhanh, ko thèm nhìn tôi, ko thèm đợi tôi, như muốn trốn chạy, như muốn đi xa khỏi một thứ gì đó mà em cho là rất sai trái, rất tội lỗi mà em đã trót mắc phải…