Vân đổ gục xuống chiếc giường thân quen của hai vợ chồng, úp mặt xuống gối mà khóc nức nỡ, tiếng nấc nghẹn ngạo lãnh lót như tan vào không gian cô đơn của người đàn bà tủi phận. Tiếc thương cho thân phận một người đàn bà, ngày trong những con ác mộng kinh hoàng nhất, Vân không bao giờ nghĩ có lúc mình phải lõa lồ trong tay người đàn ông khác mà không phải chồng mình chứ đừng nói gì là bị biến thành đồ chơi tình dục như thế.
Chiều ngày hôm sau, đúng như hẹn, chiếc xe của Vân lừng thừng đậu ngay trước cửa căn biệt thự, Vân hạ kiếng xe nhìn vào sân trong với ánh nhìn e dè, tự dặn lòng “ cố lên Vân, mày chỉ phải chịu đừng hôm nay thôi, chỉ một lúc thôi”, Rồi cô ra hiệu cho Hòa tiến xe vào bên trong. Bước xuống xe Vân có chút ngạc nhiên khi thấy trong sân có thêm vài chiếc xe máy mà thoáng nhìn qua có lẽ chỉ có nữ giới mới đi loại xe này. Nhưng Vân không có thời gian hay tâm trí để ý quá nhiều đến như vậy, những gì mà cô tưởng tượng trong đầu chỉ là việc bước vào trong căn nhà kia, cởi bỏ quần áo và chịu đừng cho hai tên hải quan kia thưởng thức thân thể mình, chỉ một lúc khi bọn chúng thỏa mãn thì Vân sẽ được giải thoát mãi mãi. Thật ra những gì Vân tưởng tượng chỉ đúng một nửa, đúng ở chỗ là sau đếm nay cô sẽ được giải thoát, nhưng Vân hoàng toàn không biết điều gì đang chờ đợi mình bên trong.
Bên trong, gã Hải đôn đã ra đón Vân như thể hắn rất hiếu khách, trong gã ta vẫn rất ra dáng lịch sự khi đón tiếp nữ doanh nhân. Gã ta nhận lại từ Vân một nụ cười gượng gạo khi gã ta mở cửa mời Vân bước vào trong căn biệt thự. Rồi gã lại dẫn Vân lên lầu 3, Vân biết gã ta lại muốn giờ trò đồi bại với mình. Ngay từ đầu Vân đã không muốn làm cho gã ta được thỏa mãn, nên cô chị vận một bộ vest công sở quá đỗi bình thường với chiếc áo thun trắng nằm sau lớp áo vest thanh lịch, vân tin chắc với vẻ ngoài quá bình thường như thế thì mình sẽ không bị hành hạ xác thịt quá nhiều vì trông không quá gợi cảm. Nhưng Vân vốn không phải đàn ông, Vân không hiểu được một khi cơn thú tính đã bộc lộ thì trang phục công sở chính là thứ trang phục kích thích những gã đàn ông thật mãnh liệt.
Cả hai bước lên lầu 3, chỉ còn vài bước chân nữa là đến căn phòng oan nghiệt, Vân vẫn nhớ rất rõ căn phòng này, tim cô đập càng lúc càng loạn hơn. Bất chợt, Vân đứng lại như không muốn di chuyển nữa trước cảnh cửa phòng, Hải quay lại nhìn thấy vẻ e dè của Vân
– Sao vậy? sao cưng lại đứng đó?
Cách xưng hô khả ố của Hải khiến cho Vân cảm thấy khó chịu và bất giác phản xạ theo thói quen
– Này anh nói chuyện cho đàng hoàng, anh gọi ai là cưng ….. ?
Vân nói lấp được vài lời thì ngập ngừng khi Hải lừ thừ tiến sát tới khiến Vân chần chừ rồi lùi lại nép sát vào tường.
– Vào đây còn đóng kịch làm gì? Chẳng phải hôm qua anh đã đè em trên giường cả buổi hay sao? Không gọi là cưng chứ là gì?
– Chuyện hôm qua…..!!
Vân vừa nói vừa giật mình khi hải đè mình đứng sát vào tường, gã ta đưa tay vén tóc, một tay xoa lấy vòng mông cao ráo của mình, gã đã bắt đầu trỗi dậy máu dê.
– Dừng lại, …Dừng lại …. Khoan đã….
– Sao nào, chỉ như hôm qua thôi mà …
– Khoan đã, trước hết tôi muốn anh nói cho rõ, chỉ sau hôm nay là xong đúng không?
Lời nói của Vân khiến cho Hải nhỏe miệng cười, gã ta tút trong túi áo sơ mi của mình ra một tờ giấy trắng đã được gấp làm bốn, mở ra cho Vân xem
– Đây em xem đi, quyết định thông quan đã được ký rồi, bọn anh làm việc rất có uy tín mà.
Vân thoáng đọc qua thì mừng rỡ, đúng là quyết định thông quan rồi, các lô hàng của cô sẽ không phải nằm chết trong cảng nữa, Vân mừng rõ định cầm lấy tờ quyết định thì Hải đã nhanh chóng gấp lại và cho vào túi áo
– Tờ giấy đó sẽ thuộc về cưng, nếu cưng ngoan ngoãn … hiểu chứ.
Vân điếng người trước câu nói thô thiển của Hải, nhưng còn biết phải làm sao, chị khẽ xấu hổ mà gật nhẹ đầu, cái gật đầu đầy tủi nhục, cái gật đầu khiến Hải hứng chí. Gã nắm tay Vân một cách có phần bạo lực kéo vào trong phòng.
Như một kẻ nô lệ yếu ớt, Vân tuy muốn nhưng không thể cưỡng lại sự lôi kéo thô bao của Hải, mặc cho gã dẫn mình qua hết phòng khách rồi dừng chân trước một căn phòng mà thoáng nghe Vân đã cảm thấy có những tiếng ồn ao và không lẫn vào đâu được là tiếng cười của nam giới. Thái độ ngập ngừng của bà giám đốc trẻ khi cô không biết điều gì đăng sau cánh cửa phòng đang đợi mình, nhưng Hải không cho Vân có cơ hội phân vân quá lâu, gã đẩy Vân hẳn vào trong phòng và nhanh tay sập cửa lại.
ở bên trong căn phong với đèn vàng yêu ớt phát ra từ trên bàn vào tường, Vân vẫn có thể nhận ra rõ ràng cảnh giường gối lôi thôi trước mặt mình, tồi tệ hơn chị cảm thấy cực kỳ xấu hổ khi trong phòng hiện tại ngoài Hải ra còn có thêm 2 người đàn ông nữa, cả hai đều đang cởi trần và trong không khác gì những tấm thịt phủ phì, béo tốt đến lồ lộ những nọng thịt.
– Chào em, sao trễ vậy em?
Một gã nhìn Vân với ánh mặt có vẻ hài lòng, trong khi Vân xấu hổ còn chưa biết phải đối đáp hay ứng xử thế nào. Hải thấy vậy đã nhanh nhảu ra chiều giới thiệu.
– Em đừng sợ, đây là hai đàn anh của anh, mà tờ quyết định của em được thông qua là nhờ công của hai anh đây rất nhiều đó, chứ một mình anh cũng không dám ký đâu.
Vân ném cái nhìn vừa sợ hãi vừa khinh bỏ vào Hải, trong mắt chị những gã quan chức ở đây nào có khác gì những tên rác rưởi bẩn thỉu. bây giờ chị mới nhìn kỹ là trong phòng còn có 2 cô gái nữa trong vẻ ngoài hãy còn phơi phới, ăn mặc váy áo mỏng manh đang ngồi trên giường cùng với hai gã kia. Thấy Vân bước vào trông có vẻ ngại ngùng, cả hai ả tiếp viên nháy mắt với nhau rồi lần lượt kéo nhau bỏ ra ngoài phòng
– Dạ tụi em ra ngoài để cho mấy anh thoải mái với chị, mà làm gì thì làm không có được quên hai đứa em út này đâu đó…
Những cử chỉ lả chả, lẳng lơ khiến cho một người phụ nữ đoan chính như Vân cảm thấy thật đáng xấu hổ. Khi cả hai ả tiếp viên ra khỏi phòng, Vân thot giật mình khi tiếng bấm khóa phòng vang lên, giờ đây chỉ còn vân đang đối diện với cả 3 gã đàn ông, một gã đã cưỡng hiếp mình tối hôm trước, còn hai gã kia…. Vân hiểu là bọn chúng đang thèm khác thân thể mình, Vân hiểu nhưng đành chịu đựng trong tủi nhục, cô đã ở đường cùng.
– Sao hả bà giám đốc, không biết phải làm gì hả?
– Anh cứ từ từ mà, em nó chắc chưa quen, nhìn qua là biết đàn bà ngoan mà… hà hà
Vân thẹn đến đỏ mặt tía tai như thể mới uống rượu mạnh. Nhưng đã chấp nhận bước vào đây thì còn biết phải làm sao. Theo sự ra hiệu của gã to béo nhất, Vân run run đưa tay tháo từng hạt nút của chiếc áo sơ mi mình đăng mặc, những gã đó muốn Vân tự cởi bỏ quần áo của mình ra. Vân lúng túng đến ngượng ngùng, quay mặt vào trong tường và dần dần cơi chiếc áo sơ mi trắng mình đang mặt ra trước những tiếng cười và những con mắt háu sắc của cả ba tên đàn ông khốn kiếp đó, Vân đã phải cố giấu đi những giọt nước mắt tủi nhục.
– ấy ấy, từ từ, em phải biết là cởi đồ ngoài thôi, đồ lót cứ để đó, tụi anh sẽ cởi giùm cho, phải không mấy anh…
– chắc em nó mới chưa có kinh nghiệm, nào nào, lại cởi quần cho tụi anh đi… nhanh lên thằng nhỏ tụi anh nó muốn ra ngoài gặp em rồi, haha.
Bà giám đốc trẻ run lên đến tội nghiệp khi quay mặt hướng về ba tên hải quan đang ngồi dạng háng trên giường, dũng quần của cả ba đều đã căng cứng như thể cái của quý bên trong muốn trồi hằn ra. Vân không quên dùng tay vòng qua che một bên ngực của mình, bầu vú Vân quá đầy đặn khiến chiếc áo nịch chẳng thể che đật hết, đôi gò bồng đào trắng nõn đầy tròn như hai trái bười chín mọng đập vào mắt ba gã đàn ông khiến cả ba ra vẻ hài lòng. Vân không còn là con gái nhưng thân thể nở nang khiến Vân hấp dẫn đến gợi dục, chẳng trách vì sao cô lại trở thành con mồi cho cuộc truy hoang như thế này. Có thằng đàn ông nào mà không muốn được một lần thưởng thức cái thân thể mũm mỉm kia chứ.
Úi chà chà, coi bà giám đốc kìa, hấp dẫn quá
dạ anh Hai, bữa nay anh em mình cứ thoải mái, em Vân đây vừa hiền vừa ngoan lắm .
Vân thầm khinh bỉ những kẻ đang bàn tán về đường con trên thân thể mình, Vân cũng tự khinh chính mình khi ráng nở nụ cười gượng gạo trước sự soi mói dòm ngó của ba gã đàn ông, những kẻ mà chỉ một chút nữa cô phải phục vụ chúng như thể chúng là chồng mình.
Vân nhẹ nhàng quỳ xuống vừa run vừa sợ tháo dây nịt ra tới khóa quần cho gã to béo nhất, Vân thậm chí còn không dám nhìn vào khối thịt đang đội lên dưới lớp vải quần dậy cộm. Khi chiếc quần được kéo xuống, cái của quý của gã ta bật lên như có lò xo, nó chĩa thẳng vào mặt Vân như thách thức khiến Vân xấu hổ tột cùng, một cái dương vật tuy không to lắm nhưng đen với cái đầu đỏ hỏn. Ngay khi vân chưa biết làm gì thì hai gã kia cũng đã tự cởi quần của mình ra, giờ đây trong phòng chỉ mình Vân còn mặc bộ đồ lót gợi cảm trên người, còn ba gã đàn ông đều lỏa lồ tồng ngồng.
Theo lệnh của gã to mập nhất, vân há miện rồi từ từ cho dương vật của gã vào trong miệng mình trong sự gớm ghiếc hơn bao giờ hết, cái khúc thịt đó tanh tưởi xộc một thứ mùi tinh khí lên mũi Vân khiến cô như muốn nôn mửa. vân bắt đầu bú cái khúc thịt đó trong tiếng tấm tắc xít xoa của gã cũng như