Im lặng chút như để tiêu hóa ý của Phong mẹ nói :
– Mẹ là mẹ con mà. Vì ham muốn nhất thời đẩy mẹ tới nhục dục thôi – Lan nói một câu nghe cũng biết là giả dối
– Mẹ nghe này… Mẹ còn trẻ, mới 35 thôi, trẻ lại xinh đẹp
– Ừ
– Khi bố đi, mẹ tính sao ?
– Thì mẹ ở vậy chăm con, để chứng kiến con khôn lớn, tiếp quản gia nghiệp
– Rồi những ham muốn của mẹ thì sao ? Mẹ còn trẻ lắm
– Mẹ yêu bố, mẹ sẽ ở vậy thôi
– Con lớn rồi, con hiểu mọi chuyện rồi, con không cẩn phải chăm sóc nữa. Người cần được chăm sóc là mẹ…. Sau này con sẽ thay bố chăm sóc mẹ
Lan hiểu con nói gì. « mình là mẹ nó, trả lời thế nào bây giờ »
– Ham muốn làm mù mắtt, tong bóng tối mẹ mới giả vờ như không có gì, chứ làm chuyện này với con, mẹ thấy tội lôi lắm, tội loạn luân con ạ. Rồi cả xã hội sẽ phỉ nhổ
– Mẹ đã bước qua tội lỗi rồi, đừng quay lại nhìn nó nữa. Như vậy giờ mẹ không thấy tội lỗi nữa rồi, đúng không ? Vậy mẹ còn khúc mắc nào nữa
Lan im lặng, đúng là vậy, bước qua tội lỗi, không nhìn lại nó nữa thì cô không nghĩ ra tội lỗi gì nữa, ông Huy cũng đồng ý rồi
– Không phải con không biết, bố ở nhà cô Hà chắc chắn là do mẹ bảo bố sang đó an ủi cô. Có lần nào bố ở nhà cô Hà lâu vậy đâu… Mẹ hi sinh đủ rồi
Lan cũng cảm thấy bi ai. Cô đã chấp nhận chia sẻ rồi mà giờ sắp mất luôn hẳn
– Mẹ sẽ định đi bước nữa chứ ?
– Không, không bao giờ ! – Lan trả lời rất dứt khoát
– Mẹ còn trẻ, vậy những ham muốn của mẹ sẽ làm sao đây ? Thi thoảng mẹ sẽ ra ngoài tìm lấy tình một đêm à ?
– Không
– Vậy mẹ tính sao ? Mẹ đừng nói với con là mẹ sẽ cố nhịn.
« không nói vậy thì nói sao đây, không đi bước nữa, không nhân tình thì chỉ là cố nhịn thôi, chứ nói sao nữa »
– Tất cả sẽ đều có hướng giải quyết cả
– Sao ?
– Phong sẽ làm chồng của Lan
Huy không nói “con sẽ làm chồng của mẹ” mà nói tên, không phải tự xưng tên. Như vậy sẽ thoát khỏi sự cấm kị, ít nhất đó là sự tự giải dối. Lan cũng hiểu như vậy
– Bố sắp đi mẹ ạ
– Con đừng nói nữa…
– Mẹ đã như người phụ nữ được giải thoát và…. Anh đã phá trinh em, phá trình trọn vẹn
– Con nói gì vậy? Trinh gì chứ?
– Em đã làm tình với chồng gần 20 năm mà lồn em vẫn vậy, Giờ anh đưa vào đó, em xem có phải nó đã rộng hơn rất nhiều không?
Câu nói dâm dục làm Lan xấu hổ quá, Lan không muốn trách con về cái tự dâm tục đó, không hiểu sao những từ dâm tục này từ miệng của con nghe không dâm tục, chỉ thấy kích thích
– Con đừng xưng hô với mẹ như vậy, chưa kể thân phận chúng ta thì mẹ 35 tuổi rồi
– Chúng ta đã như vậy thì bỏ qua thân phận đi mẹ, đừng nhác lại nữa nhé. Người phụ nữ lớn tuổi tới đâu thì khi làm tình vẫn xưng như vậy mà. Đúng không? Mà mẹ lại là người phụ nữ đẹp
– Đẹp không phải dành cho con – Lan nói mà giọng không cao được
– Giờ mẹ tự coi mình là người thiếu nữ nhé, con nhắc lại mẹ nghe này…
– Ừ, mà thiếu nữ gì chứ, là phụ nữ
Phong cúi xuống ghé tai mẹ:
– Em vừa là phụ nữ, bằng chứng là lồn em lúc nãy còn chặt khít, lỗ lồn nhỏ xíu
– Dâm dục, tục tĩu vậy – Lan nói là lời chẳng có sức nặng của sự trách móc gì cả, giọng êm ái như rên rỉ vậy
– Còn gì nữa ! Lỗ đó vừa nhỏ xíu, vừa ngắn nữa. Giờ em thấy có gì ở trong đó
Những lời khẩu dâm của Phong làm cô thấy kích thích quá, cái kia vẫn đang lèn chặt bên trong làm cô không còn đau gì, chỉ thấy sướng thôi. Nhưng cô không xưng hô anh em nổi, miệng há ra mà nói không được
– Là…. Buồi của con
– Buồi anh làm lồn em rộng ra, dài hơn ra. Như vậy giờ chỉ có anh mới có thể làm chồng em được thôi, không ai thay thế được
Mẹ không nói gì, không phải đang suy nghĩ về lời Phong nói mà là lặng im không phản ứng với câu nói dâm dục này. Phong nhớ lại cảnh được ân ái với bà chợt có sáng ý :
– Coi như con nói sớm, thời gian nữa bố đi, Giới hạn trong cánh cửa phòng ngủ của bố mẹ, chúng ta là vợ chồng ra ngoài chúng ta vẫn la mẹ con được không mẹ ? như vậy mẹ vẫn có chồng, vẫn có con… Nếu khó nói mẹ hãy dùng hành động để khẳng định. Không được thì mẹ hãy đẩy con ra, đẩy cái đang chiếm hữu mẹ ra. Nếu không thì coi như mẹ đồng ý.
Phong để thời gian cho mẹ suy tư. Đây là quyết định khá mạo hiểm của Phong, như đánh bạc vậy. Nếu mẹ từ chối mẹ sẽ không bao giờ cho nó chạm vào nữa, nếu mẹ đồng ý…
Chợt, một cử động của mẹ làm Phong mừng muốn chết. Mẹ vươn tay khẽ ôm lấy Phong. Phong không để cho mẹ có cơ hội đổi ý:
– Vợ yêu, anh đưa em về phòng.