Khách mời gồm lãnh đạo cấp Phường, cấp thành phố tới thăm, rồi bao gồm cả cựu học sinh nữa. Rất đông vui, cô Dương Huyền với sắc đẹp nghiêng trời, hôm nay phải bắt tay với khách tới rã cả tay, ông nào ông nấy đã nắm tới tay là giữ chặt lấy như không muốn bỏ ra vậy, thật là …
Ông hiệu trưởng, hôm nay chỉ ngồi ở mâm tiếp các lãnh đạo cấp trên, hôm nay có cả phụ thân của thầy Tú, ngài X cũng tới thăm nữa, 2 bố con đi với nhau trông thật là oách. Khi tay Tú chỉ cho bố xem người đẹp của trường, ông này trông thấy cô Dương Huyền đang tươi cười trong tà áo dài thì mắt trố ra, trong đời ông chưa gặp ai đẹp như thế. Ông này mới chép miệng cười nói:
Bỏ …bỏ ….
Ông con đứng bên cạnh thấy vậy, ngạc nhiên hỏi bố:
Uầy, người đẹp thế này mà bố còn nói bỏ á.
Ông này không thèm nhìn thằng con mặc dầu cái tính giống của ông y hệt, nhưng kinh nghiệm chiến trường thì vẫn còn kém lắm, ông nói:
Thằng ngu, là bỏ vào phòng đó, biết chưa… khà khà..
Nói rồi, ngài X tiến tới bắt tay cô Dương Huyền, ánh mắt săm soi nhìn rà soát từ đầu tới cuối cái thân hình tuyệt mỹ đó…
Mãi cho tới lúc đi vào trong hội trường, ngồi yên bên ghế đại biểu trang trọng, ngài X mới quay lại thì thầm với anh con giai:
Thật là tuyệt đỉnh thế gian hiếm gặp đấy mày…tao chưa thấy ai mà ngon như thế…
Lúc này tay Tú mới gật gù cười nhe nhởn vì lời khen của ông già hắn, đúng là bố nào con nấy, khốn nạn như nhau. Hắn đã tự nhận Dương Huyền sắp trở thành người đàn bà của hắn, vì vậy được bố khen hắn rất khoái…
Công việc tiếp khách, ngài hiệu trưởng đã giao cho 2 ông hiệu phó và các tổ trưởng bộ môn xử lý. Ngài giờ trong lòng chỉ để tâm tới bữa tiệc, ngài sẽ phải chuốc rượu cô Dương Huyền, càng nhiều càng tốt, say luôn thì là tốt nhất, đỡ phải bỏ thuốc vào rách việc.
Màn phát biểu, rồi là giao lưu mãi thì cũng xong, ông Hiệu trưởng cũng không mong gì hơn, ông này chỉ chực chờ tới bữa tiệc thôi, thật là … Hôm trước ông đã lập kế hoạch trong cuộc họp hội đồng nhà trường, hôm nay sẽ bao trọn gói anh em, ăn uống xong có thể đi tăng 2, tăng 3. Karaoke mệt nghỉ thì thôi, nhà trường bao hết miễn là cuộc vui càng kéo dài lâu thì càng tốt cho ông.
…………………………………..
Bữa tiệc đã tới, cô Dương Huyền kia rồi, bóng dáng thanh thoát của nàng đang nổi bật cạnh các nữ giáo viên khác, cầm chén rượu lên, ông hiệu trưởng khởi động trước tiên, ông sang bên đứng cạnh cô Dương Huyền, hô hào rất khí thế rồi bắt các cô ở mâm phải uống 1 chén với ông. Phải uống hết không được để long đen tí nào… Các ông giáo viên khác theo chỉ đạo của ngài hiệu trưởng đáng kính, lũ lượt từng người sang mâm có cô Dương Huyền mà chúc rượu nhiệt tình. Có ông dẻo mỏ còn mời riêng được cô Dương Huyền uống 1 chén nữa. Ông hiệu trưởng thấy thế cũng hài lòng thay, thật đúng là tay chân của ông, làm rất được việc.
Về phần cô nàng Dương Huyền, uống nhiều rượu vào thì má đỏ hây hây, trông càng xinh mặn mà vô cùng, các ông lãnh đạo dê già rượu vào máu lên, cứ thế lượn sang mà có ý đồ sàm sỡ, bắt cô nàng uống rượu thêm vào… Thành ra cô Dương Huyền, tính hiền lành, ngây thơ, trước đến giờ không muốn làm phật lòng ai thành ra, ai mời cũng uống, chẳng mở miệng ra từ chối được, rồi chuyện gì tới cũng tới, cô nàng đã say rồi…
………………………….
Mẹ tôi say đúng thật là buồn cười, cũng nói nhiều như ai, tâm sự rất nhiều, còn buột miệng nói nhớ con trai nữa chứ… ôi thật là nguy hiểm biết bao. Nhưng ở xung quanh cũng toàn người như vậy nên cũng ai mà để tâm đến mấy cái lời nói của người say chứ… Cuộc vui vẫn cứ thế tiếp diễn, mẹ tôi thì say đứ đừ rồi. Loạng choạng đi ra chỗ uống nước rồi tựa vào ghế mà lịm đi. Lúc này ông hiểu trưởng biết đã tới lúc, bèn nháy tay Tú, tên này tiến tới bàn uống nước, giả vờ nói chuyện với mẹ, sau đó nói rằng chị Dương Huyền say quá rồi, em sẽ lấy ô tô chở chị về. Nói rồi ngó nghiêng thấy không có ai chú ý, bèn xốc người mẹ tôi lên mà khênh ra chỗ xe ô tô hắn đang để đợi sẵn ở đó…
Ông hiệu trưởng đứng từ xa quan sát hành động của tay phó tướng là lòng mừng thầm ; “GIỎI”. Để hỗ trợ hắn, ông này đứng dậy nói to:
Thưa anh chị em trong trường, hôm nay là ngày vui nhất của chúng ta, đề nghị mọi người đứng dậy uống một chén rượu kỷ niệm, hát bài hát của trường ta để nâng cao tinh thần…..
Mọi người chú ý tới lời hô hào của ngài hiệu trưởng đáng kính mà không chú ý tới bóng dáng ông thầy Tú và cô Dương Huyền đã đi ra tới cửa rồi….