Phong bí hiểm nói nhỏ với bà:
– Linh còn bé lắm, cháu không làm gì được cả…
– Ừ, đúng, để cho con bé còn lớn, đừng làm có hấp tấp
Bà hiểu Phong nói gì
– Của cháu to như vậy, cháu mà làm nó là không được đâu, ảnh hướng tới cơ thể lớn lắm, có khi còn ảnh hưởng đến đường con cái sau này đấy – Bà nói nhỏ
– Cho nên cháu mới cần một cô bạn gái lớn tuổi
– Không được đâu, như vậy sau này nó cột cháu vào đòi chia tài sản thì cháu biết làm sao?
– Khó thế nên cháu mới nhờ bà tìm cho cháu.
Bà ngồi thẳng người
– Bà chịu thôi, cháu xem trên đời có người bà nào lại đi kiếm nhân tình cho cháu mình chứ.
– Cháu không chịu, nãy bà hứa cho cháu một món quá rồi, giờ lại nói không được. Cháu chỉ cần quà đó thôi…
Im lặng một lát, Phong nén cho bà quả bom rõ to.
– Bà làm bạn gái của cháu nhé – Phong kéo đầu bà ghé sát tai nói
Nãy giờ câu chuyện không có vấn đề gì không nghiêm túc cả, đột nhiên nó nói vậy làm bà ngớ ra.
– Thằng mắc dịch, bà già rồi, bạn gái cái gì chứ – Bà cười cốc cho nó một cái, trong lòng nhộn nhạo. Vốn nay bà có ý định, giờ nghe nó nói thế làm bà có chút không bình tĩnh
– Bà lại đây cháu nói nhỏ cái này… – Phong tỏ ra bí hiểm
– Ừ – Bà tò mò giơ tai tới
Phong lấy tay giữ đầu bà, đưa miệng dí vào tai bà như cảnh hai bà cháu thủ thỉ về một chủ đề bí hiểm nào đó. Hơi thở nóng đỏ của nó làm bà ngứa ran cả da đầu, Phong giữ im đầu bà để chuẩn bị cuộc nói chuyện trường kì, miệng Phong thốt lên như tung một quả lựu đạn vào tai bà:
– Bà làm nhân tình của cháu được không
Quả lựu đạn nổ một tiếng đùng trong tai bà làm cái ngứa ngáy, tên rân ban nãy do hơi thở của nó mang lại giờ tạo thành một làn sóng tê lan tỏa từ đó tới khắp người bà, tới tận ngón chân bà khiến bà phải ưỡn mu bàn chân, siết những ngón chân trắng nõn như cần, da gà bà nổi lên từng đợt. Im lậng, chỉ có tiếng tivi. Phong giữ tay, bà để yên đầu. Im lặng không phải là để bà có thời gian suy nghĩ, yên lặng để thân thể bà phục hồi sau cơn sóng tê, để có thể mở miệng trả lời Phong. Ở cự ly gần và là chuyện tế nhị và không tưởng, không hiện thực, rất biến thái nên bà nói rất nhỏ, giọng nói vang lên trong tiếng gió:
– Cháu biết chúng ta là bà cháu, là ruột thịt không.
Phong đã ngả bài, trong lòng bà thì ham muốn. chàng có tâm, nàng hữu ý nhưng có một vách ngăn đã ngăn hai người lại. Nếu trong mù mở thì có thể tạo thành chuyện đã rồi, nhưng giờ Phong đã nói ra miệng thì lại khác. Cần phải có dùng khí để gật đầu và cần cái thang để xuống nước.
– Chúng ta là ruột thịt nên không sợ người kia chủ động truyền ra ngoài gây chia rẽ gia đình, vợ chồng, không sợ ai chủ động làm lộ ra, không sợ tài sản bị lọt vào tay người ngoài và quan trọng là ông không quan tâm bà lại còn trẻ quá, sợ bà vào tay người ngoài. Cháu yêu bà không muốn ai chạm vào bà.
– Ngu ngốc, ai dám mon men tới bà chứ.
– Vậy bà làm tình nhân của cháu nhé.
– Tại sao – Tiếng bà nhỏ dần do ham muốn lấn át
– Cháu thấy bà còn trẻ quá, là thật. Ông toàn ngủ ở công ty mà cháu nghe nói tuổi của bà có nhu cầu tình dục cao lắm, bà cần được an ủi thường xuyên, cần được sung sướng mỗi tối, và bà cần được… ừ…
Tai bà Lệ nóng đỏ chút ra, phần vì hơi thở nóng hổi của Phong hun, phần vì bà kích động quá, tim bà đập vừa nhanh vừa mạnh, nổ đùng đùng trong ngực. May mà sức khỏe bà tốt, không bị tim mạch chứ không kiểu gì cũng tăng xông mà đi. Bà nghĩ “Hóa ra cái gì thằng Phong cũng biết, mấy lần trước nó diễn trò với mình, nó đã ham muốn mình từ lâu”. Phong tiếp xúc thêm cho quả tim mạnh mẽ của bà:
– Bà còn trẻ lắm. Bà cần được địt mỗi tối.
– Cháu nói gì vậy, tục tĩu quá. Mới bé tí mà đã dâm dục quá thể – Câu nói thì mạnh mà giọng bà thì yếu ớt, toàn tiếng gió thôi
– Cháu mới lớn rất tò mò chuyện tình dục, nhìn thấy phụ nữ thì lại nghĩ ngay đến tình dục. Mà cháu chỉ có hứng thú với người lớn tuổi thôi, người đầy đặn, như bà ý… địt mới sướng.
Bà Lệ im lặng không nói. Biết nói cài gì bây giờ.
– Bà làm tình nhân của cháu nhé.