tay Bạch Ngọc Phong mà khóc ròng .
Đã hai ngày vô vọng bệnh tình Bạch Ngọc Phong chỉ nặng thêm nàng buồn khôn xiết , may sao tối hôm đó chủ điếm nơi nàng ở trọ thấy thương cảm bảo nàng rằng :
– Lưu tiểu bối Võ Đang ta thấy cậu là kẻ chí tình với bằng hữu đồng đạo , ta mới mách cho cậu ở phía đông thành Uất Lâm . Nơi đó có kẻ gọi là Bách Hiểu Sinh việc gì giang hồ hắn cũng biết , chi bằng mang kim tài và vị huynh đệ Thiếu lâm này tới hỏi hắn . Biết đâu có manh mối chữa chạy cho cậu ta , về xe cộ lộ phí ta xin lo cả vì ta cũng muốn cùng chúng dân cảm tạ tấm lòng hiệp nghĩa của Thiếu Lâm và Võ Đang phái .
Nàng tức tốc đến đông thành ngay sau đó và đã gặp tên Bách Hiểu Sinh , hắn đúng là kẻ coi trọng kim tài hơn tất cả . Nàng mở lời nhờ hắn giúp đỡ nhưng hắn chỉ nhìn lướt qua khinh khỉnh không nói , chỉ khi nàng quăng ra một nén vàng ròng hắn mới híp híp cái mắt nhe nhởn nói:
– Bằng hữu của Tiểu quận chúa đây bị trúng ba loại độc , một là độc chủng của Âu Lạc giáo trong ám khí của họ . Hai là trúng vô hình độc của Ngũ độc giáo ba là trúng phải dâm dược , dâm dược này chỉ tác dụng lên nữ nhi để động xuân tình . Nhưng nó là âm khí nên dưỡng độc khác thành kịch độc sau ngày mai nữa không được giải cứu ắt sẽ mạng vong thân xác thối rữa .
Nói xong hắn cầm cái quạt phe phẩy im bặt , San San vẫn ngóng hắn nói tiếp . Nàng càng sốt ruột hắn càng im nhìn hắn béo múp míp, trong bộ đồ lụa màu nâu đỏ càng làm nàng ngứa mắt . Nàng nóng tính muốn vung tay cho hắn một chưởng cho đỡ ghét , vì nàng đã hết kiên nhẫn rồi bởi vốn là quận chúa luôn được kẻ nô tài dạ vâng phục vụ . Nào ngờ vận độc khí lên ngũ trảo tím ngắt thì hắn lại hề hề nói :
– Tiểu quận chúa Lưu San San người đừng nóng , giết ta rồi lấy ai cung cấp thông tin cho người chạy chữa hắn a ! Tin này ta miễn phí cho người …vì liên quan tới cái mạng chó của ta …ha..ha…!
Nàng điên lắm chửi hắn :
– Đồ ôn vật béo múp như con heo kia ! biết sao không nói mà sao cái gì ngươi cũng biết vậy ?
– Ha..ha… ta là Bách Hiểu Sinh mà việc gì ta cũng biết , chỉ là quận chúa người muốn mua bao nhiêu tin thôi . Vì người là quận chúa giá đắt gấp mười lần chúng sinh , vậy xin quận chúa cứ mạnh tay giao dịch Bách mỗ ắt đáp ứng .
Hắn lại cười cái mắt lươn him híp trông thật đáng gét , nàng quăng ra bàn thêm mười đĩnh vàng nhưng hắn vẫn im lặng . Nàng ức chế hỏi hắn :
– Thế này chưa đủ sao … ngươi còn muốn bao nhiêu nữa ?
– Ha ..ha… ta ..không nghĩ San San quận chúa đương triều lại keo kiệt vậy …ha ..ha…!
– Câu khi nãy một đĩnh giờ gấp mười còn chưa đủ ?
Nàng cáu quá khuân mặt xinh xắn nhăn lại quát ầm lên, nàng không vì Bạch Ngọc Phong chắc đã đánh hắn một trận nhớ đời rồi . Nàng quăng ra thêm chín chục đĩnh vàng nữa bảo hắn :
– Đấy ta đưa hết rồi chỉ còn giữ ít bạc lộ phí thôi , ngươi nói đi chứ ta lén xuất cung lần này đâu mang theo nhiều . Thiếu đâu ta ..ta….nợ …quận chúa ta quyết không quỵt của ngươi nửa cắc .
Bách Hiểu Sinh lúc này mới nói :
– Thôi được ta bán tin tổng giá là mười vạn lượng vàng , ta cũng nể tình huynh đệ người là Thiếu Lâm hiệp nghĩa ta bớt năm nghìn vạn cho hắn . Năm nghìn lượng còn lại quận chúa còn nợ ta bốn nghìn chín trăm mười lượng , đã trả chín mươi lượng khi nãy …! Câu đầu ta lấy một lượng vàng vì đó là ta khuyến mại cho khách đầu tiên của tuần này …ta đang ế ẩm ..ha… ha…ha…!
– Ngươi… ngươi …thật là ….!
Nàng ấm ức thôi lên như vậy thì bị Bách Hiểu Sinh hắn chặn họng :
– Quận chúa người đừng nóng vì ta chưa tính phí đắt thêm chuyện người thánh nữ Ngũ độc giáo đó , chuyện hèn hạ bỏ độc hại người Bách Hiểu Sinh ta đây cũng khinh ha..ha….ha…!
– Thôi ngươi nói mau đi !
Nàng sốt ruột xuống nước bảo hắn như vậy , Bách Hiểu Sinh đủng đỉnh vuốt râu bảo nàng :
– Kẻ chữa được cho hắn chính là kẻ bỏ dâm dược Man Hoang Tích Lịch chủ Nhị đại ác nhân Điền Đại Dịch . Hắn đang ngụ ở Tiến Cúc động Tây thành và đang hưởng lạc quận chúa người mau đi , không hắn lại bỏ đi mất tới lúc đó muốn cứu tiểu huynh đệ đây cũng không được .
– Hắn …hắn…. sao mà chịu cứu người chứ ?
Nàng lắp bắp đầy bối rối vì Điền Đại Dịch xưa nay chỉ làm chuyện ác mà thôi , hơn nữa nàng vừa may mắn thoát khỏi tay hắn giờ lại dẫn xác đến . Lúc này Bách Hiểu Sinh lạnh lùng nói :
– Tin đã giao dịch xong Bách mỗ xin quận chúa thứ lỗi không tiễn giá quận chúa được …!
Rồi hắn quay vào hậu đường hô :
– Đàm quản gia tiễn khách !
Lưu San San bối rối bất đắc dĩ rời đi lòng nàng trăm mối tơ vò , giờ làm sao cứu huynh ấy đây ? khi mà kẻ đó là ác nhân dâm thần đau lòng quá nàng ôm Bạch Ngọc Phong khóc ròng .