muốn rên lên:
– Trời ơi, bố mẹ ơi, anh Quân, em đã có lỗi với anh rồi, em đã không “giữ” được cho anh…
Trong khi Thủy đang bối rối giằng xé với những suy nghĩ như vậy thì ông Mạnh thoả thuê tận hưởng cơ thể thiếu nữ nõn nà của cô. Có lẽ ông Mạnh đã ham muốn cô từ lâu lắm rồi nhưng ông không có cơ hội, bữa nay mới có dịp thoả mãn ham muốn của mình, ông ta làm tình một cách cực kỳ hưng phấn. Sự mạnh mẽ của ông khiến chiếc giường sang trọng vững chắc của khách sạn phải rung lên, hơi thở ông phì phò dồn dập, mặt ông đỏ bừng vì khoái cảm…
Bất chấp sự chống cự mang tính chất hình thức của Thủy, ông Mạnh chơi cô càng lúc càng nhanh hơn mạnh hơn với tiếng “gừ gừ” khoái trá. Thủy bị đẩy dịch lên dần theo nhịp đụ lên đụ xuống khi ông Mạnh chơi, đầu Thủy cụng cả vào đầu giường, cô thấy dương vật ông ta phồng to hết cỡ trong âm đạo cô. Cùng với một tiếng kêu ậm ự trong cổ họng của ông ta và một cú thúc sâu lút, cô cảm nhận được từ đầu dương vật ông ta một tia chất lỏng ấm ấm phọt thẳng tưng vào tận đáy âm đạo cô…Và nó cứ phọt ra liên tục theo nhịp giật giật của cái dương vật đó. Vừa xuất tinh ông Mạnh vừa nhìn thẳng vào mắt Thủy đầy vẻ hả hê, cuối cùng ông ta cũng đạt được điều ông ta mong ước bấy lâu … Giật giật phải đến hơn chục cái, dương vật ông Mạnh mới thôi phọt tinh trùng và bắt đầu mềm xuống xìu xuống. Ông ta sung sướng khi nhìn tấm dra có vệt đỏ hồng, dấu vết của sự trinh nguyên, vừa cười vừa nằm phủ xuống người Thủy trìu mến thì thào vào tai của cô:
– Tuyệt vời quá … anh rất cám ơn em. – Ông Mạnh đã thay đổi cách xưng hô.
Thủy đẩy ông Mạnh lăn xuống một bên rồi vùng dậy. Cô không biết phải nói gì trong lúc này nữa. Cô vội nhảy xuống giường nhặt quần áo dưới sàn lên để mặc lại. Lúc cô đứng mặc lại quần áo, tinh trùng trào từ trong người cô chảy ra chạy dọc theo làn da trắng muốt của đùi cô. Ông Mạnh dán mắt vào nhìn có vẻ thích thú khiến cô càng xấu hổ hơn. Nằm trên giường ông Mạnh tỏ ra quan tâm an ủi động viên cô, nhưng quá xấu hổ Thủy không nói một lời, mặc quần áo xong là cô cúi gằm mặt chạy vội về phòng mình.
Về đến phòng Thủy chạy thẳng vào nhà tắm, cô cởi áo ra, soi lại ngực cô trong kiếng, hai bầu vú tuyệt đẹp trắng ngần, tròn trĩnh vẫn không thay đổi nhưng có vẻ nó đã to hơn, căng cứng hơn và nổi đầy mẩn đỏ vì bị ông Mạnh nhào, nắn, bóp, hôn. Thủy tuột luôn quần ngoài ra, rồi đến quần lót, cô đưa quần lót lên nhìn, một chất lợn cợn như hồ, đọng lại ở đáy quần lót, cô cúi xuống nhìn vào khu vực *** cô vẫn không có gì thay đổi, chỉ hơi ửng đỏ và đau rát, cô lấy hai ngón tay vạch rộng hai mép *** ra, một vệt tinh trùng từ trong *** cô đang ứa ra… Thủy tức giận run lên, cô muốn tiểu, cô ngồi xuống bàn cầu, khi nước tiểu chảy ra, cô nhăn mặt….rát quá chừng, cái đau rát của lần đầu tiên khi bị phá trinh. Như vậy là “cái ngàn vàng” của Thủy đã mất, *** cô đã bị tét rộng thêm ra, cô thoáng nghĩ thầm :
– Chắc dương vật ông ta phải bự lắm mới tét *** mình được như vậy.
Thủy mở vòi sen tắm kì cọ thật sạch, cô không muốn tin vào cái cảm giác nhớp nháp nơi âm đạo của mình, cứ nghĩ đến việc cô vừa để cho một người đàn ông đáng tuổi bố mình chiếm đoạt “đời con gái”, chứ không phải là anh Quân người mình yêu thì nước mắt cô lại trào ra vì hối hận.
Tắm rửa sạch sẽ xong, nhìn đồng hồ đã 10 giờ, cô đau lòng khi nghĩ tới anh Quân, ngĩ tới bố mẹ, cô vội nhấc phone gọi về nhà gặp mẹ. Trong khi nói chuyện với mẹ, cô phải cố lắm mới tỏ ra bình thường được, đầu óc cô không thể gạt bỏ được những gì vừa diễn ra trước đó giữa cô và ông ta. Miệng cô hỏi thăm bố mẹ, hỏi thăm các em mà con tim cô nhói đau. Nếu mà mẹ cô biết được cô vừa dạng chân ra cho một người đàn ông đáng tuổi bố cô ciếm đoạt “đời con gái”, làm tình thoả thích trên thân thể cô, rồi xuất tinh ào ạt vào *** cô thì chắc cô chết vì xấu hổ mất.
Sau khi nói chuyện với mẹ, hỏi thăm bố và các em mấy câu xong, Thủy bỏ phone xuống và tắt đèn đi ngủ. Cô cứ nằm trằn trọc suy nghĩ mãi về những gì vừa mới diễn ra xong. Càng nghĩ cô càng cảm thấy bối rối khó xử. Cô hiểu là để xảy ra chuyện vừa rồi là cô đã cực kỳ có lỗi với bố mẹ, với anh Quân-người yêu cô, nhưng nếu cô không chiều ông Mạnh thì rất có thể ông ta sẽ tức giận mà không ký bản hợp đồng. Cô không thể để mất số tiền mà cô đang rất cần để gửi về quê chữa bệnh cho mẹ, đóng tiền học cho các em, nhưng chẳng nhẽ một người thiếu nữ đoan trang từ trước đến nay cực kỳ phản đối “chuyện đó” như cô lại có thể chấp nhận cho ông Mạnh – bố của bạn cô – làm cái chuyện thiêng liêng mà cô nghĩ sẽ dành cho người cô yêu … Thủy cứ suy nghĩ mãi không biết phải làm thế nào cho phải… mãi đến hai ba giờ sáng cô mới chợp mắt được.