Hôm qua Lan ngủ thật ngon, thức dậy chuẩn bị bữa sáng cho con mà tâm trạng vui vẻ hẳn. Không còn phải tạo không khí mập mờ nữa nên Lan ăn mặc quy củ như cũ làm Phong mất hứng lắm, cứ nghĩ là mẹ đã tỉnh lại và không muốn nữa.
– Trưa nay con tới nhà bà mẹ ạ.
– Ừ. Học cho tốt nhé con. Có thành tích tốt mẹ sẽ thưởng
Không nói thưởng gì làm Phong cứ lửng lơ. « hi vọng mẹ thưởng cho mình làm cái kia ». Hai người ăn sáng trong yên lặng. Phong lên lấy đồ rồi đi ra chỗ mẹ đứng
– Chào mẹ con đi học
Không còn cảnh mập mờ, mưu kế của Phong không thực hiện được nữa, « đành hôn má mẹ vây, hôn vào môi mẹ phản ứng thì toi bao nhiêu công ». Tiếng « chụt » qua đi Lan mỉm cười nhẹ đưa môi tới hôn nhẹ lên môi Phong. Cảm giác của Phong giờ miêu tả như sau : từ trên thiên đường rơi bịch xuống rồi lại phát hiện đây vẫn là thiên đường. Phong vội ôm mẹ hôn lại, môi Phong há ra tham lam hôn mẹ như người ta nói là tiểu biệt vậy. Lan nhẹ ôm con há miệng hôn tới. Nụ hôn vẫn ngọt ngào, đôi lưỡi dắt tay nhau vui đùa. Lát sau Lan đẩy ra :
– Đi học đi, có ai hôn tạm biệt như con không ?
– Vâng, con đi học – Trong lòng Phong vui hết xẩy. Hôm nay trời đẹp thật. “Ôi ngôi trường thân yêu của ta, bao giờ mới đến giờ tan trường đây”. “ôi bậy, bậy quá, mẹ nói là sẽ thưởng mà, không cần mưu mô quỷ kế nữa…” Rồi học!
– Hôm nay, có gì mới à Phong?
– À, Tuân à, gì đâu, vẫn vậy. tao chưa đến muộn chứ?
– Sớm. Hôm qua cô Giang có sờ mông mày không – Tuân di dóm
– Thanh niên hư! – Phong nói rồi bỏ mặc nó
Ngồi vào bàn, Phong gõ nhẹ lưng Linh
– Lát về đợi mình nhé – Đáp lại là nụ cười thanh xuân tươi rói
…
– Linh này, chiều mình sang phụ đạo cho mình nhé – Phong xua tan không khí im ắng nói
– Ừ Linh đợi. Bye
Phong quay xe hướng nhà ba ngoại đi đến, lòng hồi hộp không thôi “hôm nay bà cho cháu ăn gì” Phong cười dâm.
Bà Lệ đã chuẩn bị cơm xong đang ngồi đợi Phong. Bà chống cằm nghĩ ngợi lung tung. Ông Dương không còn đảm nhiệm vị trí nào ở công ty nữa nhưng vẫn không chịu yên phận. “Con gái và con rể đã lớn mà ông không chịu nhường không gian cho chúng nó phát triển, cứ tới chỉ đông chỉ tây. Ông mà bỏ 1/10 cái sức đó cho bà thì tốt biết mấy. Không biết lần cuối cùng ông chơi mình là khi nào nữa. Đã vậy dập không được cơn nứng của mình lại còn châm cho cháy to hơn. (Đọc truyện dâm tại ) Hại mình khổ sở thế này. Không biết thằng Phong…” Nghĩ tới đây tim bà đập liên hồi, mặt đỏ bừng. Nghĩ ngợi chút bà chạy lên thay bộ đồ.
Bà chọn một bộ thật tươi mát, kiểm tra kĩ độ hở của nó. “bỏ áo lót luôn”. Bà xem lại độ hở, rồi kiếm bộ khác. Bộ này kéo thẳng áo xuống thì nút vú hở ra. “cái này được, cho nó nhìn”. Tim bà tăng tốc dữ dội. Bà nắm hai mép váy kéo lên, nghĩ sao bà cởi luôn quần lót rôi nhìn lại. Cái muu cáo y như của Lan mẹ Phong, có lẽ là do gien, có chút khác là mu bà có chút lông tơ, ít thôi màu hơi nhạt trông thật sướng mắt. Bà tìm cái váy khác. “cái này có lẽ được”. Bà mặc vào rồi quan sát. Cái váy này sexy hết sức, có hai lớp mỏng như tơ nhẹ bay nhưng không nhìn xuyên được. Đặc điểm của nó là không xếp ly mà thẳng vải, hai bên xẻ ra cái rãnh nhỏ như ngón tay suốt chiều dài cái váy đến tận cạp lộ ra màu sắc dụ người của đùi và hông trắng như ngọc của bà., Cái mu to, cao vồng của bà đội nhấc làn váy lên trông rõ ràng. Khi bước đi tà váy lấy tâm là cái mu của bà làm tâm khẽ nhấc lộ rõ cái mu luôn, khéo chút thì trông như cởi truồng. “Bộ này chuyên dùng để câu dẫn chồng trong phòng ngủ mà, cho nó nhìn luôn”.
Không như Lan mẹ Phong. Bà rất hoang dại trong tình dục, lúc nào cũng đói khát, bà thể hiện triệt để sự đói khát và thèm muốn. Nhưng bà chưa bao giờ ra ngoài ăn bậy cả, bên ngoài bà thể hiện ra tư thế của bà chủ lạnh giá. Duy chỉ có Phong là khác biệt. Từ tâm lý chiều chuộng từ xưa, giờ phát hiện ra nó có ham muốn với thân thể mình bà chẳng ngại ngần gì cả, “nó thích thì cho nó luôn”.
Tiếng chuông cửa đánh thức bà. Bà mở cửa cho Phong. Cửa vừa mở ra là mắt Phong lồi ra quên mất lời chào với người bà yêu thương. Bà đi trước, Phong đóng cửa dõi mắt theo. Đùi bà đẹp quá, trắng thế, chiếc váy vừa đủ che được cặp mông tròn nung núc. Khi bà khẽ đổi hướng là Phong thấy ngay được cái mông tròn ưỡn cao ra đằng sau. Bờ mông lấy eo làm trụ cứ đong đưa làm bước chân của Phong cứ siêu vẹo mãi. Bà Lệ đắc ý lắm, biểu hiện của nó đúng như dự đoán. Bà cũng hồi hộp lắm, tim cứ đập thình thịch.
– Rửa mặt rồi ra ăn đi cháu, bà chuẩn bị xong rồi, toàn món cháu thích