Thật tình là tối nay e đã muốn kết thúc chap này và mở ra 1 cánh cửa khác- một luồng gió mới nhưng ngặt nỗi có hẹn nhậu. Chắc khấc các bác chương này qua tuần nhé. Các bác đừng like nữa tội e…Like nhiều cũng được chi đâu….cmt nói chuyện tâm sự với e hay góp nhặt đôi dòng sẽ hay và thi vị hon .
Cuối tuần ấm áp nha ae…
Hai mép bướm con khít chặt … mép thịt mềm mại như nhung. Ông Nam lấy cái mặt áp thẳng lên mép đó mà thở…để môi mình chạm nhẹ lên 2 mép thịt … Hông con bé hẩy lên kiểu sợ hãi…Ông Nam như tính toán sẵn, mặt Lão úp vào bướm thì con bé sẽ kẹp chặt hang lại lúc ấy mọi sự khángcự dồn về phần hang còn cặp nhũ phía trên thả lòng..Lão nhanh tay vờn tay chụp ngay cái núm vú mới nhú con bé…á…lão dung 2 ngón tay siết đầu ti làm con nhỏ ứa nước mắt quéo người lại.
Nỗi sợ dâng lên ngày càng cao…nó chả dám mở mắt chỉ nhắm kịt lai..Còn lão thì ngại chi nữa mà không lòn tay xuống quăng hẳn cái quần sang 1 bên. Lão còn hay hơn khi vén cả áo và áo lót con bé lên ngang mắt nó như kiểu bịt mắt bắt dê.
Cái đầu lại tiếp tục hạ xuống dưới vùng mu để thăm khám từng thớ da non ở 2 vùng bẹn. Hình như phụ nũ cũng như đàn ông lớp da non vùng bẹn như điểm chết người. Khi bị le liếm những chỗ ấy sự chống cự được thay bằng cảm giác thả lỏng…Sự hưởng thụ thăng hoa…Hai đùi còn bé dừng mở rộng ra, và rồi lưỡi lão bắt đầu liếm cái đầu lên miếng thịt nhô ra duy nhất phía trên khe của Con Tú… Chả thấy nước nhờn chảy ra đầu chỉ toàn nưởc miếng lão chảy nhòa nhoẹt xuống khe đít. Lỗ hậu môn con bé bây giờ như chiếc lá đựng sương sớm..Chả e ngại điều chi lão banh chân to ra rồi lê lưỡi liếm từ chót đến cái lỗ nâu ấy mà húm nguyên cái mõ vào mà ịt lưỡi sâu vào…Con bé như con sâu hẩy hết mông 2 chân kẹp dí lại nhưng sao thoát khỏi được cái lưỡi như con giun kim hay chòi đít vào những ngày rằm…Cái nhột này nó chứa đựng cãm giác trơn tru của nướt, lạnh lạnh kẽ mông và nhất là cái nhột nhột kì lạ của cái thứ mềm mại đi hoang ở các rãnh nứt ở lỗ đít con bé…. Hai chân nó hết đóng lại rồi banh ra như đang chơi một bản nhạt nhục dục mà ở đó …Nốt Rê và La được lão” nhạc sĩ” chơi điệu nghệ nhất….
Lão banh 2 mép thịt đỏ âu..2 mép thịt như 2 sợi chỉ đỏ khâu cái bướim con bé…chọt thẳng đầu lưỡi vào khe đó…con Tú thì nhón đít lại la lên…Đau con cậu…. Hai mép thịt non đó có cái chi đụng được vào bao giờ. Ngay cả chủ nhân của nó là con tú còn chả bao giờ dám đụng tay vào ( Ai chơi gái tơ rồi thì quá biết rõ- Hai mép thịt đó cực kì nhạy cảm dù bú bằng lưỡi mà ko nhẹ nhàng thì đầu lưỡi liém mạnh cũng làm cho chỗ đó đau)…Nhưng với lão Nam thì không được nút nữa như một cực hình…Lão ngây dại như lần đầu nút sữa….
Chẹt..á…chẹt..đauu…..là những tiếng kêu duy nhất còn hiện hữu ở không gian này. Con bé 15t nằm banh càng cho lão trung niêm tầm bốn mươi bú mớm chất dịch nhầy mời trap2 ra lần đầu của gái mới lớn.Nhưng đâu có đủ với Lão khi bú mớm ngoài cái chữ đau…ra hình như con bé chống cự yếu ớt hẳn…Lão chồm người lên phần rốn le lưỡi ngoáy vào đó hít hà da thịt con bé để nó quên đi 1 vài xúc cảm đặc biệt khác. Ngay giây phút đó con bé chỉ còn nằm để nghe từng thớ thịt trên cơ thể nó tiếp nhận xúc cảm …Lưỡi lão tiếp tục chặng đường chinh phục chúm núi mới nhú…lẽ lưỡi ngoạm lấy nguyên cái bánh ú rồi dung lưỡi ngoe ngoay61 trên cái đầu ti ..Lưng con bé hỏng lên co lại nào biết chăng tay lão vương lên kéo áo ra khỏi đầu nó để được chiêm ngưỡng cảm xúc đang hiện hữu trên khuôn mặt gái quê 15 tuổi đời…Dôi9 mắt nó đỏ ong ven mi rươm rướm nước nhưng đang được hép hờ…Aó vừa rời khỏi đầu nó thì môi Ông Nam đã thay từ núi đồi sang cặp môi chúm chím chưa từng vướng bụi hồng trần dù chỉ bụi từ chiếc son mồi…Đắng nghét một phần đàn bà. Lão Nam không chỉ muốn phần xác để thõa mong sinh lý…Lão còn muốn chinh phục những thứ cảm xúc hỗn độn đầu đời của con Tú- bờ môi..nước miếng…miệng lưỡi của nó…Ông Nam cũng muốn thuộc sở hữu của Lão…Nếu nói không sai thì con Tú là đứa con gái đầu tiên của Thằng Võ – Con trai ông Nam… Và điều thú vị là Lão ăn tươi nuốt sống thứ đàn bà mê mẩn con trai lão tuổi đầu đời…
Môi con bé mím chặt lại không cho Lão chiếm cứ…Thành trì cuối cùng của phần Linh Hồn….Con người chúng ta từng so sánh 2 cụm từ “ ThẤT thủ “ và “ Giải phóng” . Điện Biên Phủ là trận chiến thắng ngoan cường của một dân tộc đón hèn nô lệ hay một trận chiến” Phi nhân loại” …. Giaỉ phóng thể xác hay thất thủ ở linh hồn…. Con gái bé nhỏ nằm dưới nền nhà sẽ trở thành đàn bà một cách “ thất thủ” hay “ Gỉai phóng”…. Lão Nam cho rằng “ Phỏng giái” còn con Tú là “ Thất thủ”…
Con cu Lão bây giờ đã nằm giữa 2 đùi thịt của con Tú…dường như con bé vẫn chưa cảm nhận được sự hiện hữu của kẻ thù nơi “ Thủ đô hoa lệ” Con bé vẫn mơ về người bạn đồng minh thân cận – người bạn mà ngay bây giờ thấy hành động đốn mạt của kẻ “ xâm lăng “ này sẽ phải sẵn sàng đồng khỏi….Nhưng không…Bà Hoa hay bất kì ai “ liên minh” đều ở phương xa…còn kẻ mọi rợ- Lão Nam – đang dần đân len lõi khẩu pháo 307 vào cận kề thành địa…Hai mép đỏ âu ươn ướt ấy đang bị chè mù xúc cảm bởi nơi làm chủ linh hồn đang bị chiếm dụng không khoan nhương…Đầu con bé cứ quay qua quay lại tránh né cái lưỡi nhơ nhớp nên mặc nhiên còn biết chi …