đã hơn 30 phút trôi qua kể từ khi Vân bước vào căn phòng trên tầng 3 của căn biệt thự. Ở dưới sân, Hòa – tài xế của vân vẫn mãi mê với những bản nhạc radio mà không hề biết số phận thảm hại của bà chủ của mình.
Lại nói về Vân, căn phòng tầng 3 cách âm với không gian bên ngoài, nếu không áo tai sát vào cánh cửa thì khó mà nghe được những âm thanh lộn xộn bên trong. Đúng là không quá khó hiểu khi hai gã hải quan chọn đây để tiến hành những cuộc truy hoan thỏa mãn dục vọng của họ, Vân vốn không phải là nạn nhân đầu tiên, những nư doanh nhân có nhan sắc nếu phải cầu cạnh vì những khó khăn trong hoạt động kinh doanh, đều được hẹn ở căn biệt thự này, có người hiểu cái “lệ” đó và bước chân vào chấp nhận dâng hiến thân xác cho những tên cán bộ biến nhất đó như một “quà” hối lộ, nhưng cũng có những người chưa hiểu chuyện như Vân, vẫn nghĩ tiền là có thể giải quyết tất cả. Với những nữ doanh nhân như Vân, chúng sẽ cưỡng hiếp trước và bắt buộc phải phục vụ chúng thêm một hoặc vài lần nữa cho đến khi nào nữ doanh nhân đó không còn lệ thuộc vào chúng nữa.
Và Vân chính xác đang phải chịu đừng tình cảnh khốn nạn đó, Chỉ ngay bên trong cánh cửa cách âm kiên cố đó là một khung cảnh hỗn độn với thức ăn và chén đũa đã đổ vương vãi xuống sàn, do phải nhường chỗ để cả 2 hai tên mâp đó quật bà giám đốc Vân nằm ngữa ra bàn hòng cưỡng hiếp cho thỏa mãn dục vọng và sự thèm khát thân xác khiêu gợi đó. Mà đúng và ở tuổi 37 Vân quá hấp dẫn với thân thể trắng tròn và cặp mông múp mỉm. Bị quật nằm ngữa ra mặt bàn, Vân kịch liệt phản ứng cố sức chống cự, nhưng chống cự cách nào khi mà chị bị đè cả hai cổ tay lật ra mặt bàn, phơi bày đôi cánh tay trắng nõn, nách được triệt lông lán mịn và bộ ngực căng tròn đang phập phồng vì kinh sợ. Tồi tệ hơn là hai chân đã bị banh rộng ra, gã hải đã già dặn kinh nghiệp chơi đàn bà tới mức hắn làm việc đó đầu tiên trước khi tháo từng hạt nút áo của Vân ra, bị đè ngữa ra bàn, tay bị ghì chặt và cả hai chân bị quanh ra, bị 1 tên đàn ông chàn người vào giữa, Vân xem như hoàn toàn bất lực, hy vọng duy nhất của bà giám đốc để giữ được tiết hạnh của mình, đó là cố vùng vẫy làm sao để có thể vụt được tay của mình ra khỏi sự kiềm kẹp, nhưng sức đàn bà thì không thể, càng dãy dụa Vân càng khiến cho thân thể mình đong đưa và bầu vú rung rung, kích thích dục vọng của cả 2 gã đốn mạt đó hơn, nhưng Vân hoàn toàn không nhận ra được điều đó. Bà Giám đốc vẫn cố gắng, dù trong tuyệt vọng, cho đến khi Vân Nhìn thấy ánh mắt đầy dâm đãng và thèm khát của gã hải đang lướt nhìn một lược từ đùi lên ngực và cổ của mình, khốn nạn thật, rõ ràng chị đã thấy con thú đó nuốt nước miếng như thể đàng rất thèm xác thịt của chị.
– Tôi xin mấy anh, bỏ tôi ra, tôi hứa sẽ gửi thêm tiền, đừng làm vậy với tôi…
– Ha ha ha, em không hiểu luật lệ gì cả, ngoài tiền ra em cũng phải biết điều một chút chứ.
– Không được, … bỏ ra… có ai không, cứu tôi … cứu…u…m..mmm….
Tiếng kêu la của Vân nghẹn lại dù chị cố sức hét lên, vì đôi môi xin xắn của Vân đã bị Hải ngoạm lấy và nút liên tục đến chị sợ phát khiếp, càng kinh tởm hơn khi chị rú lên những tiếng ngẹn ngào trong cuống họng vì cảm nhận gã mập đó đang dùng tay bóp lấy bóp để bầu vú của mình, hành động bóp nhồi như thể làm bột bánh khiến Vân tởm lợn và sợ hãi đến cùng cực, chị muốn rút tay mình ra, đẩy con thú đực đó ra khỏi người và tát cho thứ đê tiện đó những bạt tai thật mạnh, nhưng càng cố gắng càng bất lực, đáp lại sự cố gắng đó của Vân chỉ là những tiếng cười và những ngôn từ vô học phát ra từ gã Hải quan đang đè tay Vân lại cho gã Hải thoải mái thưởng thức thân thể trong sạch của Vân.
– La hét cũng thế thôi, vô ích thôi em, tụi anh còn nhiều trò hay cho em chơi lắm, ngoan ngoãn đi cô em giám đốc ơi.
Tinh dầu nước hoa mà Vân đang sử dụng đã khiến Hải tê dại đi, gã ta tỏ rất mãn nguyện với thứ mùi hương đó, quan trọng hơn là những gì gã mong muốn và thèm khát ở Vân đều có. Ngay từ khi ở trong quán café nhìn xuống, gã đã nghĩ Vân có một cặp vú căng tròn đầy đặn và cặp mông cao ráo to tròn. Tất cả những mong chờ của hắn hoàn toàn đúng, vân đang phải ưỡn bộ ngực căng đầy với hai vú trắng nõn và tròn, đến nỗi to hơn cả bàn tay xòe rộng của gã, và dĩ nhiên là xoa bóp thứ vú như vậy rất tuyệt vời.
– Đúng là một con đàn bà ngon lành, mày đè tay cho chặt, để tao cởi áo ra xem vú to đến cỡ nào.
– Chà chà, anh Hải cứ thoải mái thưởng thức đi, con nhỏ này vú to đít cũng to, bữa nay anh em mình chơi cho thiệt đã nha anh.
Vân vẫn thế, vẫn ném vào Hải ánh mắt vừa sợ hãi vừa van xin về phía Hải trong khi tay không ngừng gồng sức, nhưng bấy nhiêu đó thậm chí còn không cứu được vân, trái lại càng khiến cho Hải cảm thấy mình đang chiếm đoạt được một con đang bà ngon lành. Đôi bàn tay thô ráp bậm trợn của gã cán bộ khốn kiếp ấy nhanh chóng banh toạt chiếc áo của cô giám đốc tội nghiệp, trong khi chiếc juyp ôm trọn vào đùi của Vân đã bị lột ngược lên một các thô bạo. Vân gồng người kêu lên thảm thiết khi biết hạ thể và bầu vú của mình đang bị lột trần trụi ra. Nhưng đáp lại sự thống thiết đó chỉ là những tiếng cười san sảng, và đôi bàn tay tham lam xoa bóp khắp nơi trên thân thể trắng trẻo của Vân. Chị quẩy đầu một cách tuyệt vọng hay vô thức, đó là một cảm xúc trái ngược hoàn toàn với sự khoái trá của cả hai tên đàn ông kia. Hải rất hài lòng về cơ thể cảu Vân, chiếc áo nịch vú vừa vặn lại không hề có lót mút quá dày, bởi Vân vốn có bầu ngực căng tròn và săn chắc. Gã ta như kẻ say rượu cuồng si, úp mặt xuống hai khối thịt đang được nâng bầu lên, hôn hít liên tục, cái mùi da non từ hai bầu vú căng mọng của vấn khiến hắn càng thêm phấn khích, trong khi hắn le lưỡi ra liếm lên bầu da thịt trắng ngần đó thì bàn tay lòn xuống bóp lấy một bên mông của Vân vẫn còn đang được bọc trong chếc quần sịp mỏng manh. Mông đít của vân thật không thể khiến hắn hài lòng hơn, nó tròn nở nang và rất săn chắc đầy sức sống. Đôi bàn tay khốn ann5 thô ráp đó mân mê khắp các vùng da thịt của Vân trong khi người đàn bà đó không ngừng cựa quậy thân thể để đuổi con thú đực đó ra khỏi mình. Cho đến một lúc Vân cũng giật được tay mình ra khỏi sự kiềm kẹp, chị hất Hải bật ra và hớt hãi trong run sợ, bật dậy khỏi chiếc bàn khốn nạn đó và cố ôm tấm thân rách rưới của mình lao đến cửa phòng.
– Mở cửa ra…có ai không….cứu tôi…
Nhưng bất hạnh thay cánh cửa đã khóa kín tự khi nào, có lẽ khi Vân vừa bước vào đây nó đã được cài chốt cẩn thận. Vân hốt hoảng trong vô vọng quay lại nhìn hai gã Hải quan đang dần dần tiến gần lại mình. Bà giám đốc trẻ đẹp sợ đến ứa nước mắt khi thấy cả hai đã đang trần truồng trước mặt mình. Vân chỉ còn biết nép sát vào tường và dùng tay khoanh che ngực, tay còn lại cố kéo chiếc juyp của mình xuống hòng giữ gìn được sự kín đáo của thân thể người đàn bà đang đã có chồng có con.
– Ha ha ha, ngoan đi cưng, bộ cưng không muốn hai lô hàng của mình được giải quyết trót lọt hả?
Câu hỏi như xoáy trúng yếu điểm chết người của Vân khiến chị như chết lặng dù tư thế che đậy thân thể vẫn không thay đổi, nhưng rõ ràng chị không dám phản kháng mạnh như ban nãy nữa. Thấy vân bắt đầu “dại” ra, cả hai gã dần dần sáp lại gần, lần nay chúng cũng nhau đưa nững bàn tay lên ve vuốt khuôn mặt xin xắn của Vân trong sự khoái trá với ý nghĩ con đàn bà này xem như đã thuộc về chúng. Vân chỉ khóc, chỉ dám lấy tay đểy 1 cách miễn cưỡng những cái vuốt ve và những cái hôn đầy nước miếng của cả hai đang hối hả chồm vào mặt mình.
– Đừng mà, tôi…tôi xin mấy anh đó…tôi có chồng con rồi mà…
Nhưng ai thèm nghe Vân phân trần, Vân chỉ vừa dứt cầu thì đã bị bế ngữa lên trong tiếng cười khả ố, người đàn bà đaon hạnh bị ném lên ghế Sofa một cách thô bạo, ngay khi Vân kịp lấy lại thăng bằng thì chiếc áo thanh lịch đang che đậy thân thể mủm mỉn đã bị lột hẳn ra khỏi hai cánh tay của Vân.
– Không….
Những tiếng kêu nấc nghẹn vang lên trong sự tủi nhục, để rồi Vân kinh hãi nhận ra chiếc khóa áo nịch ngực của mình vừa bị giật đứt, chiếc áo nịch giờ đây trờ thành một thứ phụ kiện khiến Vân trông gợi dục hơn khi nó vướng tòn ten một bên vai của Vân, đổ hai bầu vú được tự do. Hai khối thịt đó mềm và trắng nõn nà, nhanh chóng bị đối bàn tay của Hải chụp lấy, bóp, nhồi và tất nhiên hai núm vú không thoát khỏi sự dày vò của những ngón tay đê tiện.
– Khà khà, vú em đẹp lắm, ngoan nè cưng.
Cắp vú tròn trĩnh của Vân đang biến thành thứ đồ chơi cho Hải mặc tình hôn hít và liếm những cái liếm ướt át, chúng thơm và đầy mê hoặc, vân khó nức nở trong khi chị đang bị tên Hải quan kia lật nghiêng người, hắn dùng chính cái áo thun của chị cột hai cổ tay của chị ra sau , như thế này thì Vân không thể chống cự được nữa và cả hai gã đó cũng không phải tốn sức đè tay chị lại. Trong tiềm thức chị đã hiểu, mình đã bị làm nhục rồi, cuộc đời mình thật khốn nạn…
– Bỏ tôi ra…bỏ ra…các anh muốn gì cũng được nhưng tha cho tôi đi mà…
Mặc cho Vân kêu là, mặc cho những giọt nước mắt vân không ngừng chạy khỏi khóe mắt, cả hai tên đàn ông vẫn