Cẩu bộ dạng như vậy đi xuống, Lý Ngọc Hoa bỗng vội vàng nhúc nhích thân thể uốn éo, tránh né qua một bên ý tứ nói.
– Chủ nhiệm Đinh không sao đâu.
Vừa nói, Lý Ngọc Hoa vừa cầm lấy cuộn giấy Đinh Nhị Cẩu đưa tới, từ trên bộ ngực của mình lau lên.
Chính là dưới sự nỗ lực của Lý Ngọc Hoa, đem phần áo nơi chỗ bộ ngực đầy đặn tràn đầy co dãn lau chùi thật sạch sẽ, nhưng lúc này Lý Ngọc Hoa lại cảm giác được đôi bầu vú của mình trở nên dinh dính có chút khó chịu, nên cô đứng lên, đối với Đinh Nhị Cẩu nói.
– Chủ nhiệm Đinh, cái áo cũng bẩn rồi rồi, để tôi vào thay cái áo khác.
Nhìn thấy Lý Ngọc Hoa xinh đẹp biểu lộ, Đinh Nhị Cẩu mơ hồ cảm giác người đàn bà này đối với chính mình cũng có một chút hảo cảm, sau khi nghe Lý Ngọc Hoa nói như vậy, Đinh Nhị Cẩu nhè nhẹ gật đầu, tùy ý Lý Ngọc Hoa hướng về trong phòng của cô đi tới…………………………………………………………….
………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………
Khi Đinh Nhị Cẩu trở lại trong phòng của mình ở ủy ban thôn, thì đã hơn 1 giờ sáng , đợi cho trong phòng đối diện của vợ chồng Phong Minh Đào đèn tắt thật lâu, trong cơ thể nóng bừng cồn cào khó chịu vì đôi bầu vú như ẩn như hiện của Lý Ngọc Hoa, lúc này hắn mới mở cửa hướng nhà của Lưu Hương Lê đi đến , vừa rời khỏi ủy ban thôn , hắn đã nhắn tin cho Lưu Hương Lê, bảo cô chờ đợi mình.
Hơn nữa đêm , Đinh Nhị Cẩu đứng ở trước cổng nhà Lưu Hương Lê , giả làm tiếng mèo kêu vài tiếng, thì đã thấy Lưu Hương Lê ra khỏi phòng , đi đến cửa cổng.
– Ai?
– Là em… mở cổng.
Đinh Nhị Cẩu thấp giọng nói .
Cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, hai nguời chậm rãi vào nhà, đi về phòng của Lưu Hương Lê.
– Chị ấy ngủ chưa ?
Đinh Nhị Cẩu nhỏ giọng hỏi, hắn biết rõ, đêm khuya như thế này mà đến nhà Lưu Hương Lê rất nguy hiểm, nếu không cản thận thì sẽ bị Tạ Phương Quỳnh phát hiện, mình thì không có gì, nhưng đối với Lưu Hương Lê thì bị ảnh hưởng rất lớn, nhưng mình với Lưu Hương Lê đã lâu không gặp, ban ngày thì được bàn tay Tạ Phương Quỳnh chạm vào dương vật làm hắn nổi lên dục vọng, ban đêm thì đến cả hai đầu núm vú của Lý Ngọc Hoa cũng hằn nổi lên rõ ràng làm thú tính hắn lại trỗi dậy, đã vậy còn ánh mắt của Lưu Hương Lê nóng bỏng khi vừa gặp lại, hắn biết , nếu như tối nay mình không phát tiết, nhất định là sẽ phát điên lên vì dục vọng của mình, khuyết điểm lớn nhất của Đinh Nhị Cẩu là không nhịn nổi với những người đàn bà lớn tuổi hơn mình và lại có chồng lượn lờ trước mắt.
– Đã đi ngủ từ sớm, nhưng có chuyện này. . .
Lưu Hương Lê muốn kể lại tình huống buổi tối Tạ Phương Quỳnh ở đây cho hắn nghe .
– Về phòng hãy nói.
Đinh Nhị Cẩu không muốn trong nhà gây ra bất cứ động tĩnh gì để Tạ Phương Quỳnh nghe thấy, vì vậy hắn kéo Lưu Hương Lê trở về phòng ngủ của cô nằm ở hướng đông, còn Tạ Phương Quỳnh đang ngủ ở nhà chính, cũng chính là căn phòng hướng bắc .
Nhưng Đinh Nhị Cẩu cùng Lưu Hương Lê không biết rằng , Tạ Phương Quỳnh có cái tật xấu, mỗi khi thay đổi đến một địa phương mới, cô rất khó ngủ say, đêm qua ở huyện cũng đã ngủ không được ngon giấc, tối nay lại đổi đến thôn Lê Viên, vẫn cứ trằn trọc mãi mới vừa chợp mắt, đang lúc mơ mơ màng màng, bỗng nghe được trong nhà có tiếng bước chân, lúc đi ra là một, lúc trở lại thành hai, mà ở hướng đông phòng của Lưu Hương Lê, trong phòng đèn vẫn để sáng.
Tạ Phương Quỳnh lặng lẽ đứng dậy, nhìn qua khe cửa phòng thì bắt gặp hai bóng đen từ cửa nhà bước vào, nhưng do trời tối, nên không nhận ra là ai , nhưng có thể khẳng định là một người chính là Lưu Hương Lê , còn người kia rỏ ràng là một người đàn ông, nhìn đến đây, trong lòng của cô không nổi lên một sự xem thường, tư cách lãnh đạo của thôn này cũng quá kém, làm một chủ nhiệm thôn , lại là góa phụ, nếu như muốn tiến thêm bước nữa , thì cứ kết hôn là được, việc gì mà lại lén lén lút lút, vậy thì chứng minh một điều là người đàn ông này đã có vợ rồi nên hai người mới vụng trộm như thế.