chóng và vội vã lên các bậc thang. Khi họ đã ở trên đỉnh, cô nhìn xuống đáy quần của con trai bà và có thể thấy rằng có một túp lều ở mặt trước của quần jean của mình. Cô rùng mình.
Cô nhanh chóng tránh mắt đi và quay lại nhìn những thác nước khổng lồ. Andy đứng gần cô. Họ đứng nhìn chằm chằm vào thác nước vài phút. Cuối cùng, họ ngồi xuống trên tảng đá với đôi chân của mình lơ lửng. Andy tháo giày và áo sơ mi của mình. Nó ngọ nguậy ngón chân của mình trong sương mù trôi từ thác. Mặt trời chiếu xuyên qua sương mù tạo ra một cầu vồng tuyệt đẹp.
Linda thấy ngực có lông rộng của nó và hơi thở của mình nóng len. Cô quay mặt đi một cách nhanh chóng. “Hãy nhìn vào những cầu vồng,” cô nói, chỉ vào phần vòng cung của cầu vồng gần như đủ gần để chạm vào.
“Wow, đó là tuyệt đẹp, mẹ,” Andy nói và choàng tay quanh mẹ của mình. Cô cúi gần anh.
“Thật là đẹp,” cô nói. “Ngay cả nếu chúng ta đang mắc kẹt ở đây một thời gian nữa.”
“vâng. Chỉ cần mẹ và con.” Nó siết chặt mẹ của mình chặt chẽ hơn.
Họ ngồi im lặng trong một thời gian dài, thưởng thức những thác tuyệt đẹp trong ngày đẹp trời.
Linda cảm thấy rất gần gũi với con trai của mình tại thời điểm đó. Cô cảm thấy rất ấm áp và an toàn trong vòng tay của nó. Trái tim cô đập nhanh hơn một chút khi tâm trí cô tự hỏi lại giấc mơ của mình. Cô tự hỏi điều gì sẽ xảy ra có cô không dùng bàn tay của mình trong giấc mơ và cho phép nó để đưa miệng vào âm hộ cô. Không, lương tâm của cô gào lên, rằng như vậy là sai.
Andy đứng dậy và cúi xuống để giúp mẹ của mình đứng lên. Khi cô đứng, dậy vòng tay của con trai thì cô nhận ra rằng đôi môi của họ chỉ là cm. Trước khi cô ấy biết những gì đã xảy ra đôi môi của họ đã được ép với nhau. Cô không có ý tưởng làm thế nào nó xảy ra hoặc người khởi xướng nó và vô cùng cô cảm thấy bất lực để ngăn chặn nó. Đột nhiên cô cảm thấy bàn tay của Andy nắm vú của cô. Một tiếng rên thấp thoát khỏi môi cô khi lưỡi của nó lùa vào miệng cô. Một lát sau, cô nhận ra mình đang làm gì.
Linda kéo đôi môi của cô ra và gỡ tay nó khỏi ngực cô. Cô đẩy nó ra và đứng bối rối. “Đó, đó là … không phù hợp đâu con”, cô thì thầm và gần như bị át đi bởi tiếng ầm ầm của thác.
“Con xin lỗi, mẹ. Con đoán là ở đây và tất cả vẻ đẹp này, cầu vồng và té ngã khi đỡ mẹ … Con không biết tại sao lại làm thế.” Khuôn mặt của Andy đỏ lên và trông như thể sắp khóc. Nó chờ đợi cơn thịnh nộ của mẹ.
“Được rồi, được rồi, chúng ta không để cho nó làm hỏng ngày của mình,” cô nói.
Cô bước lảo đảo về phía bậc thang, chân cô cảm giác như cao su, và leo xuống. Andy cũng leo xuống theo cô ngay sau đó. Khi họ đi dọc theo đường mòn Andy giơ tay ra và nhẹ nhàng nắm lấy tay của mẹ mình. Nó cảm thấy nhẹ nhõm và vui mừng khi mẹ không bỏ tay nó ra . Họ đi tay trong tay trở lại nhà.