song chồng khít lên chân bà .
Ở vị trí này, bà Mai phải chịu hoàn toàn trọng lưọng của ông ta. Rồi ông ta nhổng mông lên, một tay ông ta cầm dương vật lựa cho đúng chỗ. Cửa mình của bà vốn đã ướt đẫm nước nhờn nên cũng không khó khăn gì mấy cho dương vật của ông ta tìm vào đúng chỗ cần thiết.
Bà Mai vất vả với trọng lượng cơ thể nặng nề của ông ta, bà bỗng cảm nhận được cái đầu dương vật trơn tru của ông ta chầm chậm nhưng kiên quyết chui vào âm đạo của bà. Được gần nửa chiều dài dương vật, ông ta nắc mạnh trọng lượng cơ thể xuống khiến cho dương vật chui tuột đến một cái ót ngập lút cán.
– Ôi dza… – Bà Mai buột miệng kêu, ở vị trí khép chân này, âm đạo của bà co ép lại ngậm chặt lấy cái dương vật lạ bên trong.
Ông Hòe để nguyên cho dương vật nằm khít trong vòng ôm êm ái của âm đạo của bà Mai, và trong khi hắn lòn hai tay vào nách bà để bám chặt vào vai bà làm điểm tựa để hắn nhấp được nhanh và mạnh hơn.
– Phạch… phạch… phạch…
Bà Mai phải gánh chịu trọn trọng lượng nặng nề của ông ta, để nguyên cho ông ta tự do nắc dương vật nhóp nhép trong âm đạo bà. Bà cũng định banh chân ra cho thoải mái hơn, nhưng lại mắc cỡ không dám chủ động làm việc này.
Được khoảng một lát thì ông Hòe lăn người sang một bên, miệng cười nói:
– Nào, Mai lên trên cho anh nghỉ một lát nhé.
Cực chẳng đã, bà Mai miễn cưỡng lồm cồm ngồi xổm lên người ông ta. Vì ông ta cứ nằm yên, không đưa tay xuống lựa vị trí dương vật của mình cho đúng chỗ cần thiết, ý để mặc hoàn toàn cho bà hoàn toàn chủ động, nên bà đành một tay chống lên ngực ông ta, tay kia thò xuống cầm cái dương vật cứng nhắc đó kê vào miệng âm đạo của mình rồi từ từ hạ người xuống cho cái dương vật đó từ từ đi từng phân từng phân một vào trong người bà cho đến khi bà cảm nhận được đám lông rậm rạp của ông ta chạm vào háng bà và cái bìu dương vật mềm mềm của ông ta cũng chạm vào phía dưới háng bà, chứng tỏ dương vật ông ta đã chui trọn vẹn vào trong người bà.
Ông Hòe nhìn bà Mai háo hức, hai tay ông vỗ vỗ vào hai bên hông bà giục:
– Nào .. bây giờ anh làm ngựa nhé … anh cho Mai phi thoải mái đấy.
Bà Mai đành bắt đầu nhấp nhổm lên xuống cho cái dương vật thọc ra vào người bà, quả thật như ông ta nói bà thấy mình rất giống với phi ngựa vậy, xấu hổ quá đi mất.
– Phạch… phạch… phạch…
– Nhanh nữa đi em !
Ông Hòe cứ giục bà Mai phải phi nhanh hơn nữa, mắt ông ta say sưa nhìn bộ ngực khoẻ mạnh của bà nảy tưng tưng theo nhịp phi.
– Phạch… phạch… phạch…
Mặc dù lúc nãy có kịp rút ra cho khỏi bị xuất tinh nhưng bây giờ cảm giác hưng phấn quay trở lại với ông Hòe rất nhanh. Ông ta lật đật xoay người bà Mai lại và nằm đè lên trên trong khi dương vật của ông ta vẫn ngập sâu trong âm đạo bà Mai, ông ta chống hai tay xuống giường lấy thế nắc liên tục như điên cuồng.
– Phạch… phạch… phạch… phạch… phạch… phạch…
Cùng lúc miệng ông Hòe di chuyển xuống phần ngực mút chặt lấy núm vú của bà Mai.
– Ahhhhhhhhhhhhh………………
Bà Mai không còn chịu được nữa, toàn thân bà trân cứng, người bà như muốn bay bổng, dâm thủy của bà phun ra ào ạt.
– Phạch… phạch… phạch… phạch… phạch… phạch…
Ông Hòe vẫn chăm chỉ dập những cú thật nhanh, thật mạnh để dắt người đàn bà lên đến tuyệt đỉnh của cõi thiên thai cùng với ông ta. Mặt ông ta đỏ dần lên, ông ta gấp gáp rên rỉ:
– Ôi … Mai ơi… anh sướng quá…
– Phạch… phạch… phạch…
Rồi ông ta rên to hẳn lên, nắc như điên mấy phát cuối cùng rất nhanh, miệng nói vội vàng:
– Ah … Anh ra đây Mai ơi…
Ông ta dồn hết sức đóng một phát thật mạnh và lút cán như trời giáng rồi găm chặt trong đó, mặt hắn ngây ra khi hắn xuất tinh xối xả vào âm đạo sâu thẳm của người đàn bà.
– Ahhhhhhhhhhhhhh…………….. sướng…………………
Bà Mai cay đắng nằm yên lắng nghe thứ chất lỏng chạy rần rật từ cơ thể ông Hòe chạy sang cơ thể mình.
Đợi xuất cho bằng hết ông Hòe ta mới chịu rút dương vật ra khỏi âm đạo bà Mai và nằm vật qua một bên, lúc đó bà Mai mới ngồi dậy vội vàng nhặt quần áo chạy thẳng vào buồng tắm. Đợi bà đi ra ông ta mới lồm cồm bò dậy đi vào nhà tắm, lát sau ông ta đi ra nhặt quần áo lên mặc vào.
…
Sau khi cả 2 đã tề chỉnh, ông Hòe và bà Mai cùng ra sa-lon ngồi uống nước, khi đó ông Hòe mới nhắc sơ qua nội dung bộ phim cho bà biết.
– Thế nào, em đã hiểu hết nội dung chưa ? – Ông Hòe hỏi.
– Cũng tàm tạm ! Thế mấy cậu đấy là ai vậy anh ? – Bà Mai mới băn khoăn hỏi ông Hòe :
Ông Hòe cười nhẹ:
– Anh đoán trước là thế nào em cũng đồng ý nên đã thu xếp xong hết cả rồi, em yên tâm đi, anh đã chọn là phải cẩn thận rồi, đảm bảo là ngoan ngoãn tử tế, có học thức, biết giữ mồm giữ miệng.
– Anh đã lựa chọn cẩn thận chưa đó, em chỉ sợ tụi nó không biết giữ mồm giữ miệng thì chết em.
– Em cứ yên tâm, có mỗi cái thẻ nhớ thì anh đã giữ rồi, bọn nó thì chẳng biết em là ai, làm việc sinh sống ở đâu, có bép xép ra cũng chẳng ai tin, còn gì mà phải ngại nữa hả em ?
– Thế tụi nó có an toàn không anh, em chỉ sợ lỡ như tụi nó có bệnh gì thì chết em.
– Ồ, anh đã cẩn thận bắt tụi nó đi kiểm tra sức khoẻ rồi, hoàn toàn sạch sẽ khoẻ mạnh, em yên tâm chưa nào ?
Bà Mai vẫn còn băn khoăn:
– Nhưng mà tụi nó là ai, anh quen tụi nó như thế nào, nhỡ có ai trong tụi nó biết vợ chồng em thì sao ?
Ôm lấy vai bà Mai một cách âu yếm, ông Hòe nói:
– Em lo xa quá, đấy là mấy đứa sinh viên ngoại tỉnh, thuê nhà trọ ở gần nhà anh, chúng nó học hành vất vả lắm lại kẹt tiền nên mặc dù rất ngoan nhưng anh đặt vấn đề một cái là tụi nó đồng ý ngay.
– Mà tụi nó là ai mới được ? – Bà Mai vẫn chưa yên tâm.
– Àh… tụi nó là sinh viên Đại học Kinh tế năm thứ nhất đấy, quê ở miền Trung, đứa nào trông cũng hiền lành, lại cao ráo trắng trẻo đẹp trai nữa, lần này em tha hồ mà thích nhé.
Bà Mai hơi đỏ mặt lườm ông ta:
– Anh này, nói thế mà không biết xấu hổ à …. em là em ngại lắm …. nhưng mà thôi em đã hứa thì sẽ chiều theo ý muốn của anh … Nhưng mà xong bộ phim này là anh phải thực hiện những gì đã hứa với em đó, chúng ta đường ai nấy đi.
– OK, anh hứa mà ! – Ông Hòe hào hứng – Nhưng mà anh phải nói trước, em đã nhận lời thì phải có trách nhiệm, phải cố gắng đóng cho đạt nha, kẻo mất công quay đi quay lại là “chết” em đó .
– Em biết rồi !
Bà Mai nhỏ giọng, miệng tuy nói vậy nhưng thật ra trong lòng bà vẫn cảm thấy hơi sờ sợ , nhưng dù sao thì cũng đã nhận lời với ông ta rồi nên đi bước nào hay bước đó.
– Dù sao thì họ cũng là mấy cậu bé !- Bà Mai tự nhủ với lòng.