Ba tháng sau…
Tranh thủ mấy ngày nghỉ cuối tuần chiều thứ 6 Minh vội xách xe chạy xuống Tiền Giang thăm mẹ. Chả là thứ 6 tuần trước cô Giang – cô bạn thân kết nghĩa chị em của mẹ – ở Tiền Giang không biết tuần trước gọi điện thoại lên tâm sự với mẹ chuyện gì đó mà ngay sáng hôm sau mẹ vội chạy xuống Tiền Giang và ở dưới đó 1 tuần vẫn chưa về. Minh điện thoại hỏi mẹ thì ra là cô Giang đang nằm viện và mẹ cũng không thể về ngay được. Minh và “ thằng em” vì nhớ mẹ quá nên chiều nay mới chạy xuống Tiền Giang thăm mẹ…
Xuống tới nơi Minh vội điện thoại cho mẹ ngay rồi chạy vô bênh viện thăm cô Giang và mẹ. Nhìn con , bà Mai thừa hiểu con nó xuống đây vì mục đích gì, trong bụng bà cũng nôn nao. Hỏi thăm cô Giang một lúc Minh và mẹ cùng về nhà cô Giang để cô ở lại bệnh viện cho y tá chăm sóc.
…
Bà Mai dừng lại trước một cánh cửa sắt han rỉ và thò tay vào trong mở khóa. Bà mở rộng cửa ra và đứng né người cho thằng con đi vào, xong bà lại khóa cửa lại. Minh đứng im vì xung quanh tối om, phải chờ mẹ bật đèn lên nó mới thấy lối mà đi. Nhà cô Giang là một căn hộ nhỏ tường quét vôi vàng cũ kỹ, cái ngách nhỏ dùng làm nơi nấu ăn. Phòng khách bé tí nhưng sạch sẽ với bộ bàn ghế nhỏ, chiếc TV con con kê trên kệ. Một cái cửa che rèm, chắc sau đó là phòng ngủ. Minh ngắm nhìn xung quanh trong lặng im…
– Nhà cô Giang đấy… Chẳng có tiện nghi gì cả. Liệu con có ở được không ? – Bà Mai hỏi con, phá tan bầu không khí yên lặng.
– Hì hì… con có câu nệ gì chuyện ở đâu đâu. Miễn sao có mẹ ở bên cạnh là con hạnh phúc lắm rồi, ở chuồng trâu cũng được…– Minh cười nói.
– Há há…- Bà Mai cười phá lên, bà cười ngặt ngẽo, ôm bụng gập người lại vì cười.
– Hì hì… – Minh cũng cười, nó thấy lúc này mẹ thật hồn nhiên.
Bà Mai ngưng cười, bà đứng thẳng lên nhưng vẫn còn khúc khích:
– Tối nay con ở lại đây với mẹ nhé.
– Dĩ nhiên rồi… chẳng lẽ vừa mới xuống con lại về ngay…
Vừa nói Minh vừa lao đến ôm choàng lấy mẹ, gắn lên môi mẹ một nụ hôn nóng bỏng. Bà Mai đờ người trong vòng tay của Minh, làn môi của Minh làm bà run rẩy. Minh bế thốc mẹ đi vào trong phòng ngủ. Tối om, nó đặt đại mẹ xuống một chỗ mà nó nghĩ là giường và ập xuống mình mẹ. Bà Mai vội giãy lên:
– Thôi đã con… Để mẹ đi nấu ăn đã, muộn rồi.
– Hì hì… Xong một cái rồi nấu cũng được mà…
– Thôi nào… người mẹ dơ lắm… mồ hôi mồ kê đầy mình nè…
– Kệ… Con không nhịn thêm được nữa…
Vừa nói nó vừa xục tay vào trong áo mẹ trong tiếng cười khúc khích của mẹ.
– Ui ui… Con làm mẹ nhột quá à… – Bà Mai cười, lăn lộn vì bàn tay nó đang xục xạo.
– Đèn ở đâu mẹ ?
– Chi vậy !?
– Tối quá con chẳng nhìn thấy gì cả… – Minh loay hoay trong bóng tối.
– Hứ… Cần gì đèn, anh thừa biết “cái đó” nằm ở chỗ nào rồi mà…– Bà Mai cười khúc khích.
– “Nó” nằm ở chỗ nào hả mẹ ? – Minh trêu mẹ.
– Hứ… anh lại còn giả vờ… “nó” đã nát bấy bao nhiêu lần với anh rồi…
– Ah… Đây rồi… con tìm được “nó” rồi… – Minh luồn tay vào trong cạp quần của mẹ.
– Há há… – Bà Mai ưỡn hông lên, cười ngặt ngẽo.
Bàn tay Minh cựa quậy trong cái quần chật chội, sờ nắn vào cái chỗ mà chưa chi đã sướng rủn của mẹ. Trong bóng tối mờ mờ của buồng ngủ chật hẹp, Minh đưa tay luồn vào trong cạp quần của mẹ.
Bà Mai ngừng cười, bà nổi hứng rất nhanh khi được Minh chạm vào “chỗ ấy”, mặc dù mới chỉ ở bên ngoài quần lót. Bàn tay Minh loay hoay trong cái quần chật chội.
Bà Mai chủ động mở khuy quần, kéo khóa, ưỡn mông lên đẩy chiếc quần tụt xuống. Bàn tay Minh đã được tự do hơn, nó xoa nắn nhẹ nhàng, vuốt ve theo hình chữ V hai bên mép quần lót.
Những ngón tay của thằng con trai khiến bà Mai rạo rực, bà vòng tay ôm lấy cổ nó kéo xuống. Hai làn môi chạm nhau, cùng hé mở rồi dính chặt vào nhau trong một nụ hôn nồng cháy…
Bà Mai ưỡn người lên áp bộ ngực căng đầy của mình vào ngực Minh. Cu cậu sung sướng cảm nhận sự mềm mại nóng ấm từ cơ thể mẹ đang rực cháy yêu đương. Nụ hôn càng trở nên cuồng nhiệt, hai làn môi nóng bỏng bện lấy vào nhau, đầu lưỡi đưa sang nhau xoắn xuýt.
Bà Mai giữ chặt lấy hai bên má của Minh kéo ghì xuống, những tiếng “ư hưm…” sung sướng thỉnh thoảng lại thoát ra bằng giọng mũi. Mấy ngón tay Minh chụp lấy cái mu mềm mại của mẹ mà bóp mà day mà miết sâu xuống giữa hai đùi mẹ…
Bà Mai cảm thấy trong đáy quần lót đang ướt rịn và nóng hâm hấp, bà thèm muốn được dạng chân ra để bàn tay kia tha hồ mơn trớn, chà xát. Lại một lần nữa bà Mai đưa tay xuống đẩy nốt mảnh quần lót bé xíu ra khỏi hông mình, tiện thể bà co hai chân lên tụt luôn cả quần trong lẫn quần ngoài ra khỏi đôi chân mình. Đôi chân thon dài được giải phóng khỏi cái quần bức bối, thoải mái xoãi rộng ra để lộ đám lông mượt mà…
Ngay lập tức bàn tay Minh ập vào, nó vuốt ve dọc mé trong đùi mẹ, lướt trên đám lông mềm xô dạt trên cái mu cao vồng đầy đặn và miết vào giữa khe l.ồn ướt nhoét. Nước sướng đã ứa ra nhớp nháp, đầu ngón tay nó xoa tròn day trên cái mấu nhỏ đang sưng tấy giữa hai mép l.ồn.
– Ah…
Bà Mai rên lên một tiếng khe khẽ biểu lộ sự thích thú, háng bà hẩy lên đón nhận bàn tay Minh. Bà lại quay sang tìm đôi môi của Minh. Vừa hôn bà vừa hẩy lên ưỡn cái háng sang phía Minh, tỏ rõ nỗi khao khát bị kìm nén lâu ngày. Minh thấy thương mẹ quá, nó rời môi hôn và âu yếm nói với mẹ:
– Con nhớ mẹ nhiều lắm… Mẹ có nhớ con không ?
– Có chứ… Mẹ thề nếu gặp anh mẹ sẽ nuốt chửng anh ngay lập tức…
– Giờ gặp con rồi, mẹ có muốn nuốt chửng con không?
– Hứ… Để dùng đã… xong rồi nuốt chửng cũng chưa muộn.
– Hì hì.. – Minh cười, vùi mặt vào ngực mẹ.
– Há há… – Bà Mai cũng cười, hai bầu vú rung lên nây nẩy.
Minh lột cái áo thun qua đầu mẹ, thân thể mẹ trăng trắng trong bóng tối, cái áo lót tối màu lộ rõ trên người. Mẹ ưỡn ngực thò tay xuống sau lưng mở móc khóa, cái áo con bị quẳng sang một bên. Đôi chân mẹ lại dạng ra và Minh như bị hớp hồn, nó cảm thấy cục nghẹn chặn ngang cổ họng làm hơi thở đứt quãng…
Không còn mảnh vải trên người, giờ chỉ còn lại một đám đen tối sẫm nổi bật giữa vùng háng, da thịt mẹ trắng ngà như sứ. Minh hồi hộp ngồi dậy và vội vã cởi bỏ áo quần và trườn lên người mẹ, làn da tiếp xúc với cơ thể nóng hổi của mẹ. Những đụng chạm êm ái với bộ ngực no tròn ấm nóng lập tức làm con cu nó ngỏng lên, lúc lắc quệt vào hai bên đùi mẹ…
– Hí hí…
Bà Mai khẽ cười trong bóng tối, bà thò tay xuống mò tìm cái vật đó và nắm chặt nó trong lòng bàn tay. Bà mừng rỡ vì nhận thấy nó đang to lên rất nhanh, chật cứng trong tay bà.
– Ôi trời ơi… Nó lớn nhanh quá…
Bà Mai thốt lên cùng những tiếng cười khúc khích. Bà tuốt xuống dọc theo thân nó, lòng bàn tay bà chạm phải cái đầu tròn bóng, trơn nhẫy nhụa.
– Nó ra nhiều nước quá, cũng ướt át chẳng kém gì mình… – Bà Mai thầm nghĩ.
Cầm cái khúc thịt chắc nịch đó trong tay, tự dưng bà Mai thấy cảm xúc trào dâng. Nỗi khao khát bị đè nén lâu ngày đang cháy rực lên nơi háng bà, giữa hai bắp đùi đang mở rộng. “Chỗ ấy” của bà nóng lên da diết, kêu gào đòi được căng ra và lấp đầy bởi cái vật cứng cáp mà bà đang nắm giữ…
Nhanh chóng bà Mai ưỡn háng lên, kéo cái vật đó dí vào cửa mình, cái đầu tròn bóng tì vào miệng lỗ và thằng con bà chỉ cần dướn người đẩy nhẹ một cái là nó đã đâm thụt vào trong bà. Bà Mai giật nảy mình vì sự thâm nhập bất ngờ ấy, Bà buông tay ra kêu lên thảng thốt:
– Ôi con…
Bà Mai lặng người tê tái bởi cảm giác căng đầy chặt khít của “cái đó” đang lèn cứng trong bà. Vòng tay ôm lấy lưng con ghì chặt, bà run rẩy chờ đợi những xung động sắp tới của cuộc ái ân…
Minh cũng sung sướng quá đỗi khi con cặc ngập lút trong cái nơi sâu kín của người mẹ mà nó ngày đêm mong nhớ. Cảm giác êm ái mút chặt ôm khít dọc con cặc làm nó ngây ngất.
– Ôi… Bướm mẹ khít quá…
– Ưh…
– Con sướng không chịu được… mẹ sướng không ? – Minh thì thầm bên tai mẹ.
– Sướng… mẹ sướng…
– Hì hì… được đút chim vô bướm của mẹ đã thiệt… – Minh vẫn thì thầm.
– Ưh… con… “Yêu” mẹ đi con… nhanh lên… – Bà Mai giục giã con.
– Hì hì… mẹ nứng l.ồn lắm rồi phải không ?
– Hứ… còn phải hỏi… của người ta ướt nhẹp rồi đây này… còn không mau… – Bà Mai mở rộng đôi chân, hai tay ôm lấy mông Minh kéo xuống.
– Phạch… phạch… – Minh bắt đầu nhẩn nha dấn xuống từng nhịp chậm rãi.
– Ôi… ôi…
Bà Mai háo hức đón nhận, mỗi cú dấn là mỗi lần thổn thức. Cảm xúc thăng hoa sung sướng làm Bà bay bổng, hơi thở của Bà phả ra nóng hổi.
– Phạch… phạch… phạch… – Minh nhịp nhanh hơn nữa.
Những tiếng nhóp nhép phát ra mỗi lúc một rõ. Bà Mai thực sự mê đắm trong vòng tay con, những va chạm êm ái liên tục làm Bà ngây ngất.
– Ôi con… con ơi…
Bà Mai rên rỉ trong nỗi vui sướng tột cùng, một cảm giác ấm áp lạ thường mà không bao giờ Bà cảm nhận được từ những người đàn ông khác, kể cả ông Mạnh chồng bà, bố của nó.
Lúc này bà Mai không còn biết mình là mẹ nó nữa, bà nhận ra rằng mình đã yêu thằng con này biết nhường nào. Sự yêu thương cuộn dâng trong lòng khiến Bà muốn cắn, Bà há miệng ngậm lấy dái tai Minh mút chặt và nhay nhẹ hàm răng…
Minh lại nhầm tưởng đấy là cơn sướng không kìm nén nổi của mẹ, và cu cậu gồng mình lên dồn hết cả sức lực trai tráng chất chứa sau bao ngày thèm