trong khi Thuận không ngừng vày vò đôi vú bà Mai.
Một lát, chừng đã đủ, Thuận bảo bà Mai:
– Thôi thôi… được rồi cô… mình ra kia đi cô !
Bà Mai luống cuống đứng lên, trèo ra ngoài bồn. Cả hai trần truồng đi ra tiền sảnh, nơi đó trên bàn đã có bình trà và hai chiếc chén. Bà Mai mở tủ, lấy một chiếc khăn lớn choàng lên người.
– Hì hì… cô quấn khăn vào làm gì ?
– Cô không quen thế này…
– Hì hì… cô quấn vào lát nữa em cũng cởi ra à…
Cậu ta cứ trần truồng như thế ngồi uống trà. Trà nóng và đậm, uống rất ngon. Được vài chén, Thuận gọi bà Mai:
– Cô sang đây với em đi.
Bà Mai giữ khăn cho khỏi tuột, đi sang phía cậu ta. Thuận giữ bà Mai đứng trước mặt nói khẽ :
– Nào nào, cô cho phép em sờ “nó” một chút nào…
Vừa nói cậu ta vừa luồn tay vào trong chiếc khăn từ dưới lên, vuốt ve đùi, mông, mân mê bướm bà Mai…
Bà Mai đứng đờ người, mặt nóng bừng, tay ghì chặt chiếc khăn. Chừng vài phút, Thuận vươn tay gỡ khăn khỏi người bà Mai vứt vào góc, và bà Mai lại trần truồng như trước.
– Em đã bảo rồi mà… – Cậu ta chỉ chỉ vào cái đó của mình nói – Cô ấy cho em đi…
Hiểu ý muốn của Thuận, Bà Mai đỏ bừng mặt mũi. Tại sao đàn ông cứ thích bắt phụ nữ làm việc đó nhỉ? Bà Mai thầm hỏi, bà lắc đầu, nằn nì:
– Cô không biết làm đâu Thuận, em đừng bắt cô mà … ( Lãng : Ôi trời ơi, con phò này nó nói gì vậy các bác ? ; Tử : Kệ người ta đi bác, nai chút xíu không được sao bác ! )
– Cô chiều em đi, có gì khó đâu, em giúp cô được thì cô cũng phải chiều em một tí đi chứ…
– Cô… cô không quen…
– Thôi nào cô, em hứa sẽ không bao giờ nhắc tới bài phóng sự đó nữa. Em thề đó.
Bà Mai vẫn không chịu, vì thấy việc quỳ trước mặt cậu học trò năm xưa mà mút cái đó nhân phẩm bị chà đạp quá mức. Chờ mãi mà bà Mai không chịu làm, Thuận hơi sẵng giọng:
– Cô mà không chiều em chút xíu, em nghĩ lại đấy, lúc đó thì kệ cô ! Mà hình như trong usb của em vẫn còn lưu một bản thì phải .
Nghe Thuận nói vậy, bà Mai nghẹn ngào ứa nước mắt. Tại sao một người phụ nữ có học thức, có địa vị như bà lại cứ bị bọn đàn ông hành hạ, ép buộc làm những việc trái đạo đức, xúc phạm nhân phẩm như vậy? Nhưng còn công việc, còn công ty của chồng!
– Mau đi cô !- Thuận ra lệnh.
Nuốt nước mắt, bà Mai từ từ quỳ xuống trước mặt Thuận, cầm lấy “cái đó” của cậu ta, ngập ngừng há miệng ra ngậm lấy…
– Cô làm tốt lắm…
Thuận hài lòng ra mặt, ngả người vào thành ghế, mắt lim dim tận hưởng khoái cảm do đôi môi xinh xắn và cái lưỡi mềm mại, ướt át của bà Mai mang lại.
Bà Mai bú mút dương vật cậu ta không biết bao lâu, cứ mỗi lần bà Mai định ngưng thì cậu ta lại ấn đầu bà Mai xuống và nói :
– Đừng dừng lại, mút tiếp đi cô.
Bà Mai cứ thế mút mát dương vật của cậu học trò, độ mươi phút sau dương vật cậu ta mỗi lúc một cứng hơn, nó căng như sắp vỡ.
– Thôi thôi, cô ngừng lại đi… – Thuận thở hổn hển.
– Hứ, vừa nãy ai cứ bắt người ta phải mút giờ lại đòi dừng ?
Bà Mai ấp ức, thật tâm thì bà Mai cũng chẳng thích thú gì khi phải bú dương vật cho cậu ta, nhưng đã lỡ bị ép phải bú rồi thì bà muốn bú cho cậu ta ra luôn chứ bà không muốn lát nữa cậu ta lại xuất vào trong cơ thể bà.
– Hì hì… em không ngờ cô bú tài quá… cô mà mút thêm chút nữa thì em out mất.
– Thì em cứ out đi… out trong miệng cô cũng được mà…
– Không… em muốn out trong kia cơ…
Cậu ta vừa nói vừa kéo bà Mai ra bên chiếc bàn, đẩy bà Mai nằm ngửa xuống, hai chân chỉ hơi chạm đất, còn bản thân đứng ngay bên mép bàn, giữa hai chân bà Mai…
Bà Mai nằm như thế hoàn toàn tơ hơ trước mắt anh ta, vội lấy tay che chỗ kín của mình…
– Hì hì… giờ mà cô định che gì nữa !?
Thuận cười, cậu ta gỡ tay bà Mai ra, cúi xuống ngắm nghía bướm bà Mai.
– Cho em ngắm “nó” một chút nào…
Thuận thích thú ngắm nghía, “nó” phủ một lớp lông mịn màng, đen nhánh; hai bờ khe suối hơi hé mở, bên trong thấp thoáng hai chiếc cánh hoa hồng mỏng manh…
– Đẹp quá… cô cho phép em nha…
Cậu ta cúi thấp đầu xuống, lưỡi anh ta bắt đầu sục sạo trong bướm bà Mai, kích thích vào hai cánh hoa hồng khiến bà Mai oằn người rên khẽ.
– Ah…
Thuận vạch chiếc nụ hồng xinh xắn của bà Mai, thích thú nhìn nó một lát rồi cúi xuống dùng lưỡi liếm nhẹ lên đó…
Chỉ cần thế thôi đã gây cho bà Mai một cảm giác tê dại khó tả, cơ bụng dưới giật một cái…
Thuận tiếp tục dùng lưỡi kích thích cái nụ xinh xắn đáng yêu đó, mỗi lúc một nhanh hơn. Thỉnh thoảng anh ta ghé sát miệng vào mút mấy cái liền.
– Ahhhhhhh…….
Bà Mai như bị điện giật, toàn thân ưỡn cong, cơ bụng co giật dữ dội, đầu óc như tê dại, không còn nhận thức được tình trạng của mình nữa…
– Vậy là đủ rồi… giờ cô cho phép em chơi cô nha… – Thuận trâng tráo.
-…
– Cô cho phép em chơi cô nha ! – Thuận lặp lại.
Nhục nhã quá ! Không đáp lời Thuận nhưng bà Mai gật đầu ghẽ.
– Hì… hì…
Thuận đứng thẳng người lên, cậu ta đưa dương vật vào sát bướm bà Mai lúc đó đã ướt đẫm, và bất ngờ ấn mạnh cái đó vào sâu trong người bà Mai.
– Ôi dza… – Vô thức bà Mai rên khẽ.
– Phạch… phạch… phạch… – Thuận cứ thế thụt ra thụt vào liên tục.
Nửa tiếng đã trôi qua…
Lúc này bà Mai đã gần như bất tỉnh, bà để mặc thân xác cho cậu học trò làm chủ, muốn làm gì mình thì làm với đủ mọi kiểu, đủ mọi tư thế…
Thuận lại nhấc hai chân bà Mai gái gác lên vai mình rồi đỡ tay dưới mông bà Mai, tiếp tục chơi bà Mai với tốc độ ngày càng nhanh.
– Phạch… phạch… phạch…
Và chỉ vài phút sau, cậu ta đã căng cứng người lại, và rồi một cơn khoái cảm mãnh liệt bùng lên.
– Ôi sướng quá… em raaaaaaaa…….. – Cậu ta ưỡn người trút hết mọi tinh lực vào trong người bà Mai.
Bà Mai cay đắng đón nhận từng dòng chất lỏng nóng hổi tuôn của cậu học trò tuôn trào vào cơ thể mình, vậy là lại có thêm một người đàn ông nữa xuất cái thứ chất lỏng ghớm ghiếc đó vào cơ thể bà, người đàn ông thứ bao nhiêu bà cũng chẳng nhớ rõ nữa, nhưng là người đàn ông thứ sáu trong tuần này ( Con trai , chồng , 2 gã trẻ tuổi trên tàu , ông Hoàng và giờ là Thuận )
Lúc sau, Thuận cúi gập người xuống thân hình bà Mai, thở dốc.
– Ôi, sướng thật, chơi cô đã thật đó… – Thuận thì thầm bên tai bà Mai – Cám ơn cô, em chờ đợi giây phút này lâu lắm rồi !!!
Lát sau, Thuận đỡ bà Mai dậy. Họ đi tắm rồi mặc quần áo, ra ăn trưa. Cô bé giúp việc vẫn lặng lẽ, khuôn mặt bầu bĩnh không hề biểu lộ chút tình cảm nào.
Ăn trưa xong họ ra phòng khách trò chuyện…
Hơn 3 giờ chiều – ngay tại phòng khách -Thuận lại ôm chầm lấy bà Mai và bắt đầu hiệp thứ hai với bà Mai !
Sau khi ăn tối – tầm 6 rưỡi 7 giờ – Thuận lại vần bà Mai ra và bắt đầu hiệp thứ ba ngay tại nhà bếp !
10 giờ tối – trước khi đi ngủ – họ lại bắt đầu hiệp thứ thứ tư !
Tầm 2-3 giờ sáng hiệp thứ năm lại diễn ra !
Và lúc 7 giờ sáng – sau khi tỉnh dậy và chưa kịp rửa mặt rửa mũi gì cả – là hiệp thứ sáu ! Hiệp này kéo dài cả tiếng đồng hồ.
Sau đó họ đi ăn sáng rồi Thuận đưa đưa bà Mai về thành phố.
Lúc này đồng hồ chỉ đúng 9 rưỡi sáng, vậy là bà Mai đã ở bên Thuận gần 1 ngày.
Ngoài thằng Minh – con trai bà ra – chưa có một người đàn ông nào – kể cả chồng bà lúc sung nhất – trong một ngày trời mà có thể “làm” được nhiều như thế, lúc này cơ thể bà Mai rã rời, và nhất là chỗ đó nó cứ êm ẩm mãi không thôi, hình ảnh một cái “dùi cui” nóng hồi thụt ra thụt vào trong đó vẫn cứ lởn vởn trong đầu bà.
– Dù sao thì mọi chuyện cũng đã qua, giờ đã là một ngày mới !!! – Bà Mai thầm nhủ.