Lúc này bà Mai và Thuận – cậu học trò năm xưa – như quên hết tất cả mọi việc xảy ra trên đời, hai người bọn họ cứ đứng dưới bể bơi nước trong vắt mà sờ soạng, vuốt ve thân thể nhau…
– Ah… dừng lại…
Bà Mai hốt hoảng vùng ra khỏi vòng tay cậu học trò khi thấy cô bé giúp việc đi về phía bể bơi. Thấy thái độ của bà Mai như vậy Thuận ngạc nhiên hỏi:
– Cô làm sao thế ?
Bà Mai đỏ bừng mặt, ấp a ấp úng:
– Cô… cô bé nhà em đến kìa…
– Àh… ra là vậy… – Thuận hiểu ra và quay lại nhìn cô bé.
Cô bé lúc này đã đi tới bên bờ bể bơi, nhưng dường như cô bé không để ý gì đến hành động của hai người. Cô bé tập trung lo thu dọn cái gì đó, cứ làm như là không có ai cả.
– Tưởng chuyện gì… Cô làm em giật cả mình… – Thuận cười.
– Thôi mà… Ngừng lại đi em… – Bà Mai van lơn.
– Sao lại phải ngừng !? Mình cứ tiếp tục đi cô…
– Kìa em, cô bé nhìn thấy kỳ lắm…
– Cô đừng lo… – Thuận lại tiếp tục ôm lấy bà Mai mà vuốt ve.
– Sao cô không lo cho được… – Bà Mai có vẻ hơi sợ – Nó mà nói với ai chuyện này với ai thì cô chết mất thôi.
– Cô lo xa quá, cứ yên tâm, con bé này ở quê mà, nó không để ý gì đâu… Mình tiếp tục nha cô…
Thuận lặp lại, và để chứng tỏ điều mình nói cậu ta càng ôm ấp, sờ nắn bà Mai mạnh bạo hơn ngay trước mắt cô bé không một chút ngại ngùng gì cả.
( Lãng : MK, tớ cá 10 ăn 1 là con bé Nhi này đã bị thằng cha Thuận này thịt ! ; Tử : OK , tớ nằm kèo dưới ! )
Bà Mai ngượng hết cả người, làm việc này giữa thanh thiên bạch nhật đã là quá lắm rồi, lại còn với người lạ, và giờ lại là trước mắt người khác.
– Kìa cô… – Thuận cầm tay bà Mai đưa xuống bên dưới.
“Kinh nghiệm” đầy mính, hiểu ý Thuận muốn gì bà Mai miễn cưỡng tiếp tục vuốt ve thằng nhỏ của Thuận, nhưng trong lòng bà không an tâm chút nào, thỉnh thoảng bà cứ thấp tha thấp thỏm nhìn về phía cô bé, cứ như là cô bé đang nhìn lén bà có hành động xấu…
Và chỉ đến lúc cô bé đi vào nhà, lúc đó bà Mai mới thở phào nhẹ nhõm. Họ vờn qua vờn lại một lúc lâu, rồi Thuận bảo bà Mai:
– Thôi, mình lên đi cô.
– Ừh… – Bà Mai khẽ trả lời.
Như thoát nạn, bà Mai vội vã leo lên bờ, nhưng bà chưa kịp mừng khi nhìn xuống thấy mình gần như trần truồng.
– Ôi trời…
Bà Mai ngượng quá vội kiếm chiếc khăn tắm định che người nhưng không thấy đâu cả.
– Quái, chiếc khăn lúc nãy mình vắt ở đây, bây giờ đâu rồi?
Bà Mai thầm than, bà luống cuống lấy tay che bớt cơ thể đang phơi ra dưới ánh nắng, hốt hoảng nhìn quanh.
– Cô tìm gì thế ? – Thuận cười hỏi.
– Cái khăn – Bà Mai lắp bắp – Lúc nãy cô để đây, giờ không thấy đâu …
– À, chắc con bé giúp việc nó cầm vào rồi.
– Ôi trời, có ai bảo nó đâu !?
– Mà cô cần khăn làm gì !? – Thuận cười hỏi.
– Thì choàng khăn cho kín đáo một chút, chứ ai lại thế này… – Bà Mai ngượng ngùng.
– Ôi dào, cần gì chứ cô…
– Xấu hổ lắm, ai lại như vậy…
– Hì hì… Nhà có ai đâu, thôi mình vào nhà đi cô.
Vừa nói Thuận vừa tình tứ khoác vai bà Mai – y như là tình nhân vậy – đi vào nhà, cậu ta gọi to:
– Nhi ơi…
– Dạ ! – Cô bé dạ thật to.
– Lại anh bảo cái này!
– Dạ… – Cô bé giúp việc chạy lại.
Bà Mai đỏ bừng mặt vì ngượng vì lúc này đây bà gần như là trần truồng trước mặt cô bé, cơ thể bà hầu như là lồ lộ ra hết giữa ban ngày.
Thế nhưng trái với suy nghĩ của bà Mai, cô bé tuy trông thấy bà Mai gần như trần truồng trong bộ đồ bơi trong suốt đã chẳng hề thay đổi sắc mặt. Một cô gái kín đáo kỳ lạ, phớt tỉnh còn hơn cả dân Ăng-lê chính hiệu.
– Hay là cô bé đã quá quen với những cảnh này !? – Bà Mai thầm hỏi và bà chịu không biết được.
– Bọn anh vào tắm hơi một lát, em đem cho bọn anh ấm trà vào đó nhé! – Thuận nói với cô bé.
– Dạ !
– À, em nấu cơm đi là vừa rồi đấy. – Thuận nói tiếp.
– Dạ ! – Cô bé vẫn trả lời ngắn gọn.
– Mình vào đây đi cô… – Thuận đưa bà Mai vào phòng tắm.
Bà Mai ngửi thấy mùi thơm dễ chịu của sả từ phòng tắm hơi toả ra. Thuận nói tiếp:
– Mình vào tắm hơi một chút nhé cô !
– Thôi, không cần đâu, cô vừa mới bơi xong mà.
– Thì tắm hơi một chút có sao đâu cô, tốt cho sức khoẻ lắm đấy, nha cô !
– Ừm… cũng được… – Bà Mai đáp khẽ.
– Nhưng mà vào đó cô không thể mặc đồ bơi được đâu…
– Sao… sao vậy ??? – Bà Mai lúng túng.
– Hì hì… tắm hơi sao mặc đồ ?
– Vậy hả !? – Bà Mai đỏ mặt, cứ như là chưa biết gì cả.
– Hì hì… Cô cởi đồ bơi ra đi.
Bà Mai ngượng chín người trước câu nói đó của Thuận. Cậu ta nói thản nhiên như bảo bà Mai làm việc gì đó bình thường lắm. Nhưng bà Mai chợt nhớ ra mình đang mặc bộ đồ bơi trong suốt, có mặc hay không thì cũng thế cả thôi.
– Cô cởi đi… -Thuận lặp lại.
Phải mất một lúc, lấy hết can đảm bà Mai mới dám từ từ cởi bỏ bộ đồ bơi, trước hết là chiếc áo rồi đến chiếc quần…
Thuận lặng lẽ đứng ngắm bà Mai cởi quần áo bởi đây là những khoảnh khắc hấp dẫn nhất mà cậu ta chờ đợi. Dù bộ đồ bơi trong suốt, nhưng nhìn bà Mai hoàn toàn trần truồng vẫn khiêu gợi hơn nhiều. Hơn nữa, để một lúc bộ đồ bơi khô đi sẽ sẫm màu trở lại…
Bà Mai đã cởi xong, quay lại thấy Thuận vẫn đứng đó nhìn mình không chớp mắt, ánh mắt cậy ta toát lên vẻ thèm khát cao độ, ánh mắt của một con đực thèm khát con cái.
Bà Mai ngượng quá vội quay đi.
– Kìa Thuận… đừng nhìn cô như vậy…
Trông bà Mai đứng đó thật hấp dẫn hết sức, bà đứng nghiêng người để che bớt tấm thân trần truồng, nhưng không che được bộ ngực vươn cao và chiếc mông tròn căng trên cặp đùi thon thả. Nhìn nghiêng thế này mông bà Mai càng tròn hơn…
– Tuyện vời… – Thuận khen – Nhìn cặp mông của cô em không nghĩ cô đã qua 2 lần sinh nở…
– Kìa Thuận… đừng nói vậy…
– Thật mà… Em chưa từng thấy người phụ nữ nào có chỗ đó xinh đẹp và khêu gợi như cô…
Vừa khen cậu ta vừa cởi chiếc quần bơi, rồi lại gần bà Mai, nắm tay bà Mai đưa vào phòng tắm hơi.
– Mình vào đi cô…
Bà Mai im lặng đi theo Thuận. Phòng sauna nóng kinh khủng, nhưng thật dễ chịu với mùi sả thơm ngát.
Hai người ngồi trần truồng trên băng ghế bằng gỗ thông, Bà Mai xấu hổ quay mặt đi không dám nhìn Thuận, khoanh tay che ngực và khép chặt hai đùi. Được độ năm phút, cả hai đã mồ hôi mồ kê nhễ nhại. Thuận nói:
– Mình ra tắm nước lạnh đi cô.
Thuận dẫn bà Mai ra chiếc bồn jacuzzi nước đang sủi sùng sục. Họ ngâm người trong làn nước mát lạnh, nước phun vào người như mát xa, thật dễ chịu…
Họ ngồi đối diện nhau, Thuận say sưa ngắm nhìn tấm thân bà Mai trần truồng, trắng nõn đang ngâm trong làn nước, riêng “khu vực cấm” giữa hai đùi bà Mai là đen sẫm đến mê ly.
– Cô đẹp quá… – Thuận khen.
– Cô già rồi, đẹp gì nữa hả em…
– Em khen thật lòng đó !
– Em cứ nói quá chứ cô làm sao mà bì được với mấy cô gái trẻ.
– Ôi dzào… Họ thua xa cô… – Thuận nói – Bọn gái trẻ xách dép cho cô còn không đáng… ( Lãng : MK, cái này thì hơi quá à nha , gái trẻ mà không hơn được MBBG U40 sao ? ; Tử : Khi yêu củ ấu cũng tròn mà bác ! )
Cậu ta ngồi tựa vào thành bồn tắm ngắm nhìn bà Mai cho đã mắt làm bà Mai ngượng chín cả người.
– Thôi mà Thuận, đừng có nhìn cô như vậy… cô xấu hổ lắm… cứ làm như là em chưa từng nhìn phụ nữ thế này bao giờ đó…
– Cô cho phép em được ngắm cô một lần cho đã đi mà…
– Thì nãy giờ Thuận ngắm chưa đã sao !? Ngắm muốn cháy người người ta tồi còn gì!- Bà Mai đỏ mặt nói.
– Chưa, em muốn ngắm cô cho thiệt đã, biết bao giờ em mới lại có được cơ hội như thế này… – Thuận nói nhỏ vửa đủ nghe.
– Lại còn đòi lần sau nữa à… một lần thế này là chết cô rồi…
– Cô qua đây với em đi ! – Thuận gọi bà Mai.
– Thôi mà Thuận… – Bà Mai nhìn cậu học trò van lơn, bà thừa hiểu Thuận gọi bà lại gần để làm gì.
– Cô qua đây với em đi ! – Thuận lặp lại như ra lệnh.
Biết là đã đến lúc phải “trả công” cho cậu ta, dù trong lòng không muốn một chút nào nhưng bà Mai vẫn miễn cưỡng bước qua chỗ cậu ta, và bà đỏ mặt khi thấy cái vật đàn ông của cậu ta đang cương cứng, chĩa thẳng lên.
– Cô chiều em chút nghe… – Thuận thì thào.
– …
Bà Mai bối rối im lặng không nói gì cả, bà còn có thể phản đối được sao !? Thuận ngầm hiểu bà Mai không lên tiếng có nghĩa là đồng ý.
Thuận đưa hai chân mình vào giữa hai chân bà Mai rồi kéo bà Mai ngồi xuống lòng mình.
– Ah…
Bà Mai giật mình khi “cái đó” của cậu ta chạm vào “chỗ kín” của bà. Cực chẳng đã, bà Mai đành từ từ hạ người xuống, “cái đó” của cậu học trò chui từng phân từng phân một vào trong bà. Vậy là lại có thêm một cái dương vật lạ nữa đi vào cơ thể người đàn bà…
Lúc này bà Mai lại nhớ đến chồng, và thấy tủi hổ vô cùng vì sự “hi sinh” của mình, không biết anh có hiểu và thông cảm không!?
Tiếng Thuận thở gấp gáp bên tai bà Mai:
– Nào, cô bắt đầu đi chứ !
Bà Mai nước mắt rưng rưng, từ từ nhấp nhổm trên người cậu ta như cưỡi ngựa.
– Phạch… phạch… phạch…
Bộ ngực trắng muốt của bà Mai rung rung trước mắt Thuận trông thật thích mắt. Thuận cứ ngồi yên như thế cho bà Mai “phục vụ” cậu ta.
– Phạch… phạch… phạch…
Bà Mai nhấp liên hồi, bà cũng chẳng hiểu mình ra cái giống người gì nữa, một người như bà mà giờ đây đang làm cái việc này với một cậu học trò.
– Phạch… phạch… phạch…
Bà Mai cứ nhấp nhổm như máy, đầu óc mụ mị hẳn đi,