cô ?
– Ừ, em xuống đi… – Bà Mai đáp.
Họ bơi lội như hai con cá. Một lát, bà Mai bỗng thấy Thuận nhìn mình là lạ, cậu ta nhìn ngực bà Mai rồi đưa mắt xuống dưới, miệng như giấu một nụ cười…
Bà Mai vội nhìn xuống, và bà choáng hết cả người.
– Ôi không… kỳ quá à… – Bà Mai thốt lên.
Thì ra bộ bikini bà Mai mặc lúc trước màu xanh dương, nay đã hoàn toàn trong suốt, để lộ toàn bộ thân thể bà…
– Thuận, đừng nhìn cô như vậy… – Bà đỏ bừng mặt, cuống quýt khoanh tay che ngực.
– Hì hì… – Thuận cười khẽ – Hôm nay em mới được chiêm ngưỡng thân hình cô đấy, cô quả là đẹp quá sức tưởng tượng của em…
– Thuận, em ăn nói gì kỳ cục vậy? – Bà Mai nói như khóc.
– Em nói thật mà !
– Cô… cô không thích Thuận nói thế đâu!
– Cô cứ yên tâm tắm đi, ở đây có ai đâu, chỉ có em với cô thôi mà … – Vừa nói, Thuận vừa tiến lại sát người bà Mai.
– Ah…
Bà Mai luống cuống không biết làm sao che giấu cơ thể gần như phơi bày trần truồng trong làn nước. Bà Mai ước sao nước bể bơi lúc này đen như nước kênh Thị Nghè!
Thuận ôm lấy vai bà Mai, xoay người bà lại.
– Cô đẹp quá… – Cậu ta đăm đăm nhìn vào mắt bà Mai.
Bà Mai ngượng quá cúi gầm mặt xuống, bà không dám đẩy cậu ta ra, bà sợ làm cậu ta giận ! Tuy rằng bản thảo cậu ta đã đốt trước mặt bà, nhưng biết đâu cậu ta vẫn còn bàn khác thì sao, có trời mới biết được.
Trong khi bà Mai còn đang lúng túng thì đột ngột Thuận ôm chầm lấy bà xiết chặt. Bà Mai hốt hoảng cựa quậy, miệng van xin:
– Đừng Thuận, cô xin em, nhỡ có ai nhìn thấy …
– Em đã nói rồi mà, có ai ở đây đâu.
– Thế còn cô bé giúp việc kia ?
– Nó ngoan lắm, không tọc mạch vào chuyện của em bao giờ, cô cứ yên tâm.
Bà Mai chẳng thể nào yên tâm trong một tình huống như vậy, nhưng cũng chẳng biết làm sao. Cậu ta vừa giúp bà, nếu cậu ta tức mình đổi ý thì…
Lại một lần nữa bà Mai rơi vào tình thế khó xử y như vụ ông Hoàng trưa hôm qua, và cũng như trưa hôm qua, bà Mai không còn lựa chọn nào khác…
Bà Mai đành đứng yên cho Thuận tự tung tự tác, bà biết rằng một lần nữa mình lại vì chồng mà “hi sinh”.
– Bọn đàn ông thật đúng là…- Bà Mai thầm than.
Thấy bà Mai không phản ứng Thuận càng bạo dạn hơn, cậu ta đưa tay vuốt ve tấm lưng thon thả của bà Mai rồi lần xuống dưới, đặt tay lên mông bà Mai. Cặp mông người đàn bà gần tới tuổi tứ tuần vẫn còn tròn căng, sờ thật thích…
Thuận thở gấp, cậu ta luồn tay vào trong chiếc quần bơi nhỏ xíu lúc này đã trong suốt, nhẹ nhàng nắn bóp cặp mông tròn trịa săn chắc của bà Mai.
– Kìa Thuận… – Bà Mai rùng mình, tim bà đập thình thịch, mặt nóng bừng vì xấu hổ.
Thuận rút hai tay ra khỏi mông bà Mai, nắm lấy hai tay bà Mai nhẹ nhàng gỡ xuống, để lộ bộ ngực trong chiếc áo ngực trong suốt như nylon…
Không biết ai đã chế ra bộ áo bơi chết tiệt này, Bà Mai ứa nước mắt, thầm rủa cho kẻ đó chết đường chết chợ trong đúng bộ bikini của nó, cho gà mổ mắt nó, cho chó cắn cái đó của nó.
– Em sẽ quên hoàn toàn bài báo viết về chồng cô, nó sẽ không bao giờ được đăng, em hứa đó… – Thuận nói khẽ.
– Cô… cô cảm ơn… – Bà Mai ấp úng.
– Cô chỉ định cảm ơn suông không thôi sao ? – Thuận mỉm cười.
– Vậy em… em muốn gì ? – Bà Mai lắp bắp .
– Em muốn…
Thuận bỏ lửng câu nói, cậu ta kéo hai tay bà Mai đang khum khum che phía dưới lên quàng lấy hông cậu ta rồi nói tiếp:
– Cô là của em một lần…
– Không… cô không thể… – Bà Mai ấp úng .
– Sao lại không ? Cô đừng sợ, chỉ một lần thôi cô…
Thuận bắt đầu vuốt ve tấm thân thon thả mát rượi của bà Mai. Bộ ngực bà Mai phơi bày dưới làn vải trong suốt, đầu vú hằn lên trên chiếc áo ngực như khiêu khích…
Thuận mân mê chúng hồi lâu, rồi không nhịn được nữa cậu ta trật chiếc áo xuống, để lộ toàn bộ cặp vú tròn căng, trắng nõn với hai núm vú đỏ sậm, xinh quá đi mất…
– Ah… – Bà Mai vội quay đi vì xấu hổ.
– Tuyệt vời…
Thuận dùng cả hai tay sờ nắn ngực bà Mai, cậu ta mân mê khiến hai đầu vú săn cứng lại.
– Vú cô còn săn chắc quá đi… – Thuận thầm thì.
– Đừng mà Thuận… – Bà Mai hổn hển.
– Ngực cô đẹp như thế này thì cần gì nịt vú, mặc chỉ tổ phí…
– Kìa Thuận, em đừng nói vậy…
– Em cảm thấy thù ghét kẻ nào đã nghĩ ra chiếc nịt vú che mất vưu vật trời ban tuyệt đẹp như thế này.
Vừa nói một tay Thuận bắt đầu chuyển hướng, lần lần xuống dưới, nghịch nghịch chiếc rốn nhỏ trên làn bụng nây nây, rồi xuống nữa…
Người bà Mai căng lên, hơi thở dồn dập khi mấy ngón tay cậu ta luồn vào trong chiếc quần bơi nhỏ xíu, chạm vào chỗ kín đáo nhất của bà Mai, lúc này nó đã chẳng còn kín đáo chút nào nữa dưới lần vải trong suốt.
Bà Mai oằn người, muốn né tránh nhưng không được. Tay Thuận đã ôm gọn “chỗ đó” của bà Mai, một ngón tay miết miết nơi cửa thiên thai khiến bà Mai tê dại cả người như bị điểm huyệt.
Thật là trớ trêu, giữa thanh thiên bạch nhật mà bà Mai gần như trần truồng đứng yên trong bể bơi cho cậu học trò nhỏ năm xưa vuốt ve, sờ nắn thân thể mình.
– Không hiểu sao bọn đàn đàn ông cứ thích sờ soạng “chỗ đó” của phụ nữ nhỉ, mình thì chẳng thích sờ “cái đó” của họ tí nào – Bà Mai vừa xấu hổ, vừa ấm ức thầm nghĩ.
Đúng lúc đó, Thuận cầm lấy tay bà Mai ấn vào “chỗ đó” của cậu ta.
– Ah…
Bà Mai đỏ mặt khi chạm tay vào “cái đó”, nó đã cương cứng từ lúc nào. Bà Mai định rụt tay lại nhưng không được, Thuận giữ chặt tay bà Mai, thầm thì:
– Cô Mai vuốt ve thằng nhỏ của em đi nào !
Cực chẳng đã, bà Mai đành thò tay vào trong quần bơi cậu ta, rụt rè nắm lấy thằng nhỏ cứng đầu cứng cổ. “Nó” chẳng hề nhỏ chút nào, và tuy ngâm dưới nước mà vẫn nóng ấm trong lòng bàn tay bà Mai. Những ngón tay búp măng của bà Mai khẽ khàng vuốt ve nó, y như trưa hôm qua đã làm với ông Hoàng trưa hôm qua.
– Đàn ông thật kỳ cục, họ thích sờ “cái đó” của phụ nữ và ngược lại họ cũng thích phụ nữ sờ “cái đó” của mình cho dù người phụ nữ không hề thích một chút nào…
Bà Mai lại nghĩ, lòng bà chợt nhói đau khi nghĩ đến chồng. Không biết giờ này anh đang làm gì, đâu có biết người vợ thân yêu, dịu hiền của mình đang ở đây, bị ép buộc làm cái trò này với một người đàn ông – cậu học trò năm xưa – chỉ vì quyền lợi của chính anh !?