bạo và dâm dục của nó làm Cô vửa mắc cỡ vừa nứng lồn không thể tã. Lần đó thằng Tâm bắt Cô phải cạo hết lông lồn của Cô rồi biểu Cô lấy đám lông đó, sắt nhỏ ra rồi bỏ vào chén canh cho nó ăn. Nó nói :
– Như vậy sinh khí của Cô nằm vĩnh viễn trong tui.
Trước khi ra đi, nó cũng cắt một nhúm lông cặc của nó, cột lại rồi nhét trong khe lồn của Cô, bắt Cô phải giữ như vậy vài ba ngày, để lồn Cô không bao giờ quên mùi của nó !
Nhưng rồi sau đó, cả Tuấn và thằng Tâm bặt tin luôn.
Rồi Cô có dịp gặp được một người đàn ông tốt, xin được cưới cô về làm vợ. Có được một gia đình êm ấm, một cuộc sống vật chất tương đối tốt, nhưng Cô Năm không bao giờ quên cái kỷ niệm tuyệt vời với hai người đàn ông lạ mặt. Cái ngày mà Cô bị hãm hiếp, hành hạ thê thảm cũng là cái ngày huy hoàng đánh dấu bước quanh định mạng giúp Cô thăng hoa, đổi đời.
Có những đêm oai bức, Cô không ngũ được thì lại trằn trọc, nhớ quây quắc đến hai người đàn ông đó…Tâm lý đàn bà thật là phức tạp : tuy có người chồng hiền lành, chất phát nhưng Cô chĩ quý mến ông ta mà thôi, sự nhớ nhung thì Cô lại dành cho hai người đàn ông đã biết dùng bạo lực để cưỡng bức Cô, bắt Cô tùng phục họ, ép Cô làm nô lệ tình dục cho họ. Nhất là thằng Tâm. Những đêm đó lồn Cô ướt nhẹp vì nhung nhớ.