kinh hiền lành, tốt bụng và đẹp zai nên cứ nằng nặc đòi giữ lại làm chồng. Anh phải năn nỉ, trình bày mãi, cuối cùng phải lấy lí do là có người yêu ở HN đang đợi anh mang hoa về nên họ mới thả cho về đấy ”
– “Hi. Cái miệng của anh vừa dẻo, lại vừa điêu, chả tin đâu”
– “ Ko phải là điêu, mà là nói đùa để cho em vui thui mà. Có thể có những câu anh nói đùa, nhưng có một điều chắc chắn là sự thật mà anh có thể cảm nhận được rất rõ, đó là anh thấy rất vui khi được nc với em. Điều này thì em phải tin đấy”
– “ Ừm. em cũng rất vui khi nc với anh. Thui, em học bài đây. Nc với anh sau nhé!”
– “Ok. Em học bài xong thì đi ngủ sớm đi nhé. Chúc em ngủ ngon”.
newman_LX, 18/4/12 #5
chuotchit thích bài này.
newman_LX
newman_LX
Đại Gia Lầu Xanh
Verified
Bài viết:1,406
Đã được thích:116
Có vẻ như kế hoạch của tôi đang đi đúng hướng. Tôi đã chiếm được nhiều hơn cảm tình của em. Vấn đề tiếp theo là phải tấn công và thể hiện như thế nào để em gục hẳn. Tôi tin là sớm muộn cũng phải gục thôi, còn sớm bao lâu, và muộn bao lâu thì còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố, vào tôi (tất nhiên), vào cả em, vào cả điều kiện, hoàn cảnh… Nhưng dù vào cái gì, thì tôi cũng phải fuck được em. Em như con thỏ non mũm mĩm chạy lon ton trên đồng cỏ bao la, tôi là con cáo già nhưng khoác trên mình bộ lông của một anh cừu hiền lành cũng đang nhởn nhơ gặm cỏ trên cánh đồng ấy. Tôi ko ăn thịt em mới là lạ. Vấn đề chỉ là khi nào thì cái bộ lông cừu ấy được tung ra mà thôi… Sau buổi xin được sđt của em và nhắn tin với em đó, tôi ít được gặp em. Có lẽ lúc em đi học thì tôi chưa đi làm, nên chẳng thể đụng nhau. Lúc tôi đi làm thì em lại đi học rồi, cũng chẳng thể thấy nhau. Lúc tôi đi làm về thì em có thể đã đi học thêm, hoặc vẫn ngồi trên thư viện, hoặc đang giặt giũ quần áo, hoặc đang tắm, hoặc cũng có thể đang đi vệ sinh trong nhà tắm. Tóm lại là cơ hội gặp gỡ giữa tôi và em là rất ít. Tôi thì đi làm có thể đúng giờ, nhưng về làm thì rất thất thường. Hôm thì sớm, hôm thì muộn, hôm đi đá bóng với mấy thằng công ty thì phải khuya mới về, gặp mấy thằng rủ đi uống bia rồi hát hò nữa thì phải qua đêm. Vì thế nên phải 2 hay 3 ngày sau đó, tôi cũng chẳng được nhìn thấy em. Tôi cũng ko nhắn tin cho em, vì nhắn tin nhiều cũng ko phải là cách hay, thỉnh thoảng thả một tin hơi hơi tình cảm chút, như vậy có lẽ sẽ ngấm hơn.
Chiều nay, vừa đi làm về đến ngõ thì gặp em dắt xe đạp ra. Vẫn mái tóc đuôi gà óng ả, làn da trắng hồng, khuôn mặt bầu bĩnh và nụ cười duyên đến khủng khiếp trên môi… Trời ạ, hôm nay em mặc váy. Cái váy trắng ko quá dài cũng ko quá ngắn, hay nói cách khác là ngắn vừa vừa. Bộ ngực đầy đặn, căng tròn ẩn hiện sau chiếc áo phông màu hồng nhạt bó sát thân thể mũm mĩm. Cái màu hồng phớt ấy càng làm tôn thêm nước da trắng và vẻ đẹp tinh khiết của em. Trông em hiền và thánh thiện quá, em lại làm tôi ngây dại đi…
– Em chào anh. Anh đi làm về à? Mệt ko anh?
Câu hỏi của em làm tôi tỉnh lại.
Đúng là đi làm về mệt thật, nhưng nếu giờ được đóng em một hoặc hai phát thì mệt đến mấy anh cũng sẽ cố – đấy là trong đầu tôi nghĩ thế thôi chứ ko phải tôi nói với em như thế
– Ừ. Em định đi đâu à? Em may mắn thật đấy, ra ngõ gặp zai rồi.
– Hì. Em sang nhà đứa bạn chút.
– Nhà bạn em có xa ko? Nếu xa thì để anh chở em đi cho nhanh.
– Dạ thôi, cảm ơn anh. Bạn em ở ngay đây mà. À, anh ơi, cái giỏ lan anh cho em ý, hôm nay nó lại nở thêm mấy bông nữa, đẹp ơi là đẹp
Mặt em rạng ngời khi nhắc đến giỏ hoa làm tôi cũng vui lây, quên hết cả những mệt nhọc của một ngày làm việc căng thẳng.