Thành Viên

Chương 2

Ngôi nhà đỏ (loạn luân mẹ con)

Chương 2
≧✯◡✯≦✌
✧ ✱ ✶ ✷ ✴ ✸ ✺

Mẹ yếu ớt siết chặt tay tôi.

“Một người mẹ cần phải biết những điều này”

Chúng tôi ngồi đó lặng lẽ trong vài phút. Tôi như quên hết mọi câu từ để nói, không thể liên tưởng với những cảm xúc đang dấy lên mà mẹ đã tiết lộ cho tôi. Nó như thể một cánh cửa hé mở và đằng sau nó là những thứ mà tôi vừa sợ hãi vừa muốn biết. Cuối cùng, tôi hỏi:

“Liệu…mẹ con có ổn không? Ý con là – mẹ con vẫn ở trong tù, đúng không? Mẹ con có sao không?”

Mẹ nhún nhẹ vai:
“Mẹ nghĩ bà ta làm những gì tốt nhất có thể – bà ta chỉ là một cô gái bị lầm lỡ để phải vào tù”

Mẹ lại vuốt ve những lá thư.

“Bà ta rất tự hào về con. Mẹ gửi những tấm hình của con suốt thời gian đó thông báo cho bà ta biết khi con nhận được học bổng và đội bóng chày của con đi đến trận chung kết của tiểu bang. Mẹ cũng gửi những bản sao về thẻ báo cáo và những câu chuyện của con”

Mẹ tránh mặt tôi nhìn ra chỗ khác như thể bối rối khi nhiệt tình chia sẻ những thành công của tôi.

“Mẹ?” Tôi bóp nhẹ tay mẹ. “Mẹ có sao không?”

Mẹ quay lại và hít một hơi sâu, nhìn tôi một cách nghiêm trọng mà tôi chưa từng thấy mẹ nhìn như vậy bao giờ.

“John, mẹ sắp chết. Sẽ không còn bao lâu nữa đâu. Mẹ biết điều này nói ra không dễ dàng, nhưng con cần phải đi tìm gặp bà ta…mẹ ruột của con”

Tôi như quặn thắt ruột gan.

“Con không biết…mẹ là mẹ của con! Con thậm chí không biết mẹ ruột của con!”

Tôi bắt đầu đứng dậy, nhưng mẹ nắm chặt tay tôi – chặt hơn tôi nghĩ mẹ có thể và tôi ngồi yên tại chỗ.

“Con yêu, mẹ biết khó nghe nhưng con cần phải nghe. Mẹ sẽ đi xa và mẹ không nghĩ là Ken sẽ ở đó với mẹ”

Một lần nữa, tim tôi nhói đau và tôi định chạy đi nhưng chân tôi không hợp tác.

“John, ba mẹ sẽ sớm ra đi và mẹ ruột của con là tất cả những gì thuộc về gia đình con mà con còn có được”

Mẹ khóc nức nở và sau đó là một tiếng thở khò khè trong khi khuôn mặt mẹ chuyển sang sắc đỏ. Khi mẹ bắt đầu ho, tôi đi lại gần chỗ mẹ, hoảng sợ và sẵn sàng để gọi 911. Từ từ, mẹ hồi phục và đưa tay ra nắm lấy tay tôi.

“John, con là một đứa con ngoan mà ba mẹ có được. Mẹ ruột của con thì lại không có ai…không có ai! Làm ơn hứa với mẹ, John, con sẽ không để cho bà ta cô đơn ở cái nơi đáng sợ đó, nơi mà không ai quan tâm bà ta có sống hay chết!”

Mẹ kéo tôi lại gần, da mẹ giờ nhạt như chết.

“Hứa với mẹ đi”

Nước mắt rơi lả chả trên hai gương mặt mẹ và tôi khi tôi gật đầu và nói trong một giọng nói ngập ngừng:

“Con hứa với mẹ, mẹ!”

Hai tuần sau, mẹ tôi qua đời, trái tim yếu ớt của mẹ đập chậm dần đến khi ngừng lại. Tôi mất luôn ba tôi chỉ 5 tháng sau đó. Ông trở thành như bóng ma, tàn héo đi từng ngày sau đám tang của mẹ. Một tuần sau khi ba tôi qua đời, luật sư của gia đình trao lại quyền thừa kế cho tôi – không phải là một gia tài, nhưng cũng đủ để cho tôi có cuộc sống thoải mái trong một thời gian và khi tôi về nhà, một lá thư chấp nhận của trường đại học Mississippi và một đề nghị để có một trợ lý sau đại học trong chương trình văn học của họ bắt đầu vào tháng giêng của năm mới được thấy trong hộp thư. Tôi sẽ có thể theo đuổi những người thầy của tôi và dạy cùng một lúc.

Khi tôi đứng trước hiên nhà của thời thơ ấu của tôi, cầm lá thư chấp nhận trong tay, tôi ngửa người ra nhìn lên bầu trời trong xanh và nói:

“Ba mẹ hãy yên nghỉ. Mẹ ơi, con sẽ giữ lời hứa của con!”

#

Mẹ ruột của tôi và tôi đứng đó trong vài phút, chỉ nhìn chằm chằm vào nhau, dò xét nhau và không biết nói gì. Người hộ tống mẹ có cái nhìn lạnh lùng và hiểm ác về phía chúng tôi đến khi cả hai ngồi xuống, vẫn không thể nói lên điều gì.

Cuối cùng, tôi phá vỡ sự im lặng.

“Mẹ có khỏe không, mẹ?”

Điều làm tôi buồn cười là từ thời điểm này tôi nhận ra bà ta đột nhiên xuất hiện trong đầu tôi mà tôi đã gọi bà ta là “mẹ” từ khi tôi còn rất nhỏ.

Mẹ cau mày, có vẻ ngượng ngùng và đau khổ khi nghe tôi nói và trả lời:

“Mẹ cũng khỏe” Giọng nói của mẹ nghe có duyên lắm.
“Con trông giống ba con”

Tôi không biết nói gì. Chắc chắn, giống như tất cả trẻ em được nuôi, tôi đã tự hỏi theo thời gian, nhưng chỉ đơn giản là bỏ qua một bên khi tự hỏi những người tôi được thừa hưởng về tóc hoặc mũi của tôi. Cố hình dung, hình ảnh về người cha thực sự của tôi đã lụi tàn nhanh chóng ra khỏi tâm trí của tôi.

Mẹ nhìn tôi và sau đó là những giọt nước mắt trong mắt cô ấy chảy ra và mẹ nói:
“Donna đã chết, phải không?”

“Dạ. Bà ấy… Mẹ đã chết khoảng sáu tháng trước đây”

“Mẹ đã biết điều đó. Bà ấy không bao giờ ngừng viết thư cho mẹ. Bà là một người phụ nữ tốt”

Mẹ nhìn tôi từ trên xuống dưới với cái nhìn chăm chú khiến tôi loay hoay không thoải mái.

“Chắc chắn là bà ta nuôi dạy con tốt. Con vẫn đi học chứ?”

Tôi gật đầu rồi nói:
“Dạ, thưa mẹ. Con sẽ học đại học Missisippi và đang làm luận án thạc sĩ”

Mẹ cười toe toét sau đó và tôi đã biết nhiều hơn về mẹ so với những hình ảnh chập chờn về mẹ mà tôi biết từ rất lâu.

“Chết tiệt thật. Nghĩ mà xem. Không ai trong gia đình học qua lớp 8 ngoại trừ mẹ và mẹ bỏ đi bụi khi mới 15 tuổi. Con trai của mẹ là một người tốt nghiệp đại học”

Trong giọng nói của mẹ có cả niềm tự hào và vui sướng, tôi cảm thấy vừa hài lòng vừa có chút khó chịu mà không biết tại sao.

“Dạ, à – từ giờ trở đi con sẽ gần bên mẹ. Con nghĩ có lẽ con sẽ ghé thăm mẹ và có lẽ chúng ta sẽ biết rõ về nhau hơn sau này”

Mặt mẹ có vẻ vui lên và mẹ nhìn xuống bàn rồi nói:
“Mẹ cho rằng, John ơi, tốt hơn là con hãy quên mẹ và hãy giữ lấy cuộc sống của con”

Tôi không mong đợi câu trả lời đó và không thể giấu sự tổn thương trong giọng nói của tôi khi đáp lại:

“Tại sao?”

Mẹ ngẩng đầu lên và nhìn tôi giống như tôi là kẻ ngốc và mẹ khoác tay ra xung quanh.

“Này cậu bé, tôi đang ở tù. Tù chung thân! Con không cần phải có một người mẹ là tù nhân đeo quanh cổ, kéo con xuống. Con có bằng cấp giáo dục để sử dụng. Từ bỏ Missisippi và cuộc sống khốn kiếp, chết tiệt!”

Giọng nói của mẹ tăng lên đến khi gần như la hét, làm cho những người bảo vệ nhìn chúng tôi, cau mày.

Tôi như bị sét đánh ngang tai, tôi tưởng là chúng tôi sẽ có cuộc tái hợp đầy nước mắt và hạnh phúc và mẹ có lẽ thực sự vui mừng khi gặp tôi. Một nữa tôi muốn đứng dậy và bỏ đi, nữa kia tôi muốn gì đó thêm.

“Mẹ, chúng ta chỉ còn lại có nhau. Mẹ và ba nuôi con đã mất và mẹ là người duy nhất trong gia đình mà con có. Thích hay không, mẹ vẫn mắc kẹt với con. Con nhớ là đã yêu mẹ và nhớ mẹ từ khi con còn rất nhỏ và giờ gặp lại mẹ, con biết là con sẽ không bao giờ ngừng yêu thương mẹ”

Miệng mẹ như lắp bắp gì đó, nhưng không có gì xảy ra. Nước mắt tuôn rơi trên mặt mẹ trong lúc mẹ co người lại. Cuối cùng, mẹ lắc đầu và nói, giọng mẹ vẫn rất to:
“Con nghĩ điều này có thể làm cho chúng ta tốt hơn sao? Có một tiếng gặp gỡ nhau mỗi tháng?”

“Cô em, chúng ta phải trải qua một giờ trong đây với mấy con chó cái đang tức giận, phải không?”

Cả hai mẹ con tôi quay sang nhìn một gã trai trẻ tóc vàng với hình xăm trên tay ở bàn kế bên với một người đàn bà lớn tuổi hơn nhiều đang ngồi đối diện. Bà ta nói với mẹ tôi:
“Ít nhất mày nên ngồi nói chuyện với gã đẹp trai thay vì vật nhau trên thảm để bú mấy con ô môi, Carlie!”

Tôi nhìn chằm chằm vào người đàn bà – nhận ra nơi này như thế nào. Tôi biết bà ta nói gì và định mắng lại nếu như nó không kích hoạt một chút râm ran trong đáy quần tôi, làm cho con cặc tôi ngọ nguậy.

Mẹ tôi trừng mắt nhìn người đàn bà kia trong khoảnh khắc. Ngay sau đó mẹ cười và liếc nhìn lại tôi, trả lời:
“Nó đẹp trai, phải không?”

Mẹ quay lại và nụ cười tắt dần.

“Mẹ đã ở đây rất lâu rồi, John à. Mẹ không còn biết là một người mẹ nghĩa là như thế nào nữa”

Mẹ cúi xuống và tôi thấy ngực mẹ thật đồ sộ, căng cứng trong lớp vải kaki và dường như thòng xuống và tựa lên mặt bàn. Mẹ nhẹ nhàng đưa tay phải ra đặt lên trên đầu tôi.

“Nhưng mẹ không bao giờ ngừng yêu thương con…con trai”

Mẹ nói từ đó một cách vụng về như thể mẹ đã không nói nó trong suốt một thời gian rất lâu rồi.

Có những lý do mà dường như để làm tan băng, chúng tôi nói – hầu như tôi hỏi mẹ – về gia đình của chúng tôi, rất nhiều khi mẹ ngừng nói để lảng tránh khi cả hai chúng tôi cố gắng làm quen. Cuối cùng, bảo vệ thông báo các khách thăm là còn 5 phút nữa và chúng tôi lại im lặng. Lần đầu tiên cuộc gặp gỡ giữa hai mẹ con kết thúc. Cả hai đứng dậy nhìn nhau một cách không thoải mái.

“Um..chúng ta có được phép ôm nhau không?”

Tôi hỏi, liếc nhìn xung quanh và thấy các tù nhân khác nhận được những cái ôm và nụ hôn từ vợ, chồng, cha mẹ và con cái.

Mẹ nhìn quanh và rồi nhún vai nói:
“Mẹ cho là vậy. Không giống như mẹ, không có nhiều khách thăm đã nhiều năm rồi”

Mẹ bước tới chỗ tôi, cả hai lúng túng và ngập ngừng, choàng tay nhau ôm – tay mẹ vòng quanh vổ tôi. Tôi có thể cảm thấy sự căng thẳng trong người mẹ và sau đó với một cái thở nhanh, mẹ kéo tôi sát vào mẹ, ôm chặt tôi.

Tôi không chuẩn bị để cảm giác về mẹ như thế nào – ấm áp và nhiều thịt – cái áo kaki mỏng không giấu được sự thật rằng mẹ có cơ thể rất…nảy nở. Cơ thể tôi phản ứng theo bản năng khi tôi cảm thấy hơi thở nóng bỏng của mẹ vào cổ tôi và vú mẹ ép vào và bao bọc ngực tôi. Tôi cảm thấy cặc tôi nảy giật và bắt đầu phồng lên. Vào lúc

Open

Close


truyen sexdoc truyen tranh sex dragon balltruyen sex co giao day themTruyện sex hoạt hình nobita và mẹtrruyen 18truyen sex bat coctruyen tranh sex co be quang khan dotruyen 18 vang chongtruyen sex lien minh huyen thoaitruyen đụ nhauTruyen tranh hentai xxx dong nghiepchuyen xes co giao thaotruyen sex pha trinh chi dauTruyên sex câm thi tăng quân silip cutruyen sex loan luan me day con lam tinhtruyen pha trinh con gaitruyen ngu voi em vosex truyện tranh co màuhentai hàng xómbảo bối nữ nhi 2truyen sex tay 3truyện sex đêm tân hôntruyen hentai gia dinhtruyenkhieudam vietnamtruyện sex bạo dâmtruyện sex vo chongtruyen sex dit tre contruyen sex đổi vợem them dit lam roitruyen sex tuc tiutruyen hentai ngoai tinhdoc truyen dam ducchuyen sex dong tinh namtruyen tranh 3d hentaitruyen dit su nuongtruyen sex dong nghiepTruyen sex dit chi hotruyen bo hiep dam con gaitruyền hentaihentai xukahentai 15 học sinh bị mắc bão trên đảohentai màutruyen 18+ chong emtruyen dit hayTruyện sờ lồnđọc truyện sex vợ chồngdoc truyen sex co hinh minh hoatruyen sex ma voTruyện sêx bóc lột thân xácnaruto chich stunadetruyen sex voi macach bu lon gainguoi tang hinh sextruyện 18 nứngtruyen hentihọc sinh lớp 8 tự sướngvợ tôi thích chơi somemục lục truyện cõi thiên thaisexdu xy aodaianh sex dragon ball7 viên ngọc rồng sextruyện sex anh rểtruyen dit chau gaitruyen xex me contruyen hien tai sexTruyện sex 18 kích dụctruyen sex vo bi hiep damhentai loạn luân mẹ contruyen18ttruyện sex 21truyen bu lon gaitruyen sex dong nghieptuyện hentai oắn tù xì phan mẹ bạnhentai truyện tranhtruyenxxxtruyen hentraitruyện doremon sexdoc truyen 18 dong tinh nutruyện sex nứng về đêmtruyen sex hiep dam cuc manhtruýen sextruyen me con lam tinhtruyen sex co em vo dam dangdoc truyen hentai 3dtruyện naruto hentaixxxhocsinhdoc chuyen khieu damdoc truyen nguoi lon 18truyện sex 69truyen sex tan hontruyện sex đit nhauvung tr0mtruyen sxxtruyện tranh sex lestruyen 18 mobitruyen hentai pokemontruyen dit nhau tay baTruyen sex bo chong lam no le tinh ductruyện địt mẹtruyen sex ngoai tinh cong so