chuyên bán đồ lót. Chị chủ chừng 30 tuổi đon đả ra chào.
Bà chủ : Ôi, khách quen, lâu rồi em mới ghé.
Vy : Dạ, cũng lâu, chị coi chọn giúp em mấy cái chip cho con bé này.
Bà chủ : Lấy loại nào đây em
Hằng : dạ…dạ ( ậm ừ)
Vy : Chị chọn cho nó mấy cái mini chip lọt khe ấy cho nó mặc váy ôm.
Bà chủ tỏ vẻ rành rõi, lựa lựa mấy cái trên móc
Bà chủ : đây, em vào mặc thử mấy cái này xem ok không ? Sướng nhe, được sếp Vy dẫn đi mua sắm.
Con bé cầm lấy mấy cái quần vào phòng mặc thử.
Bà chủ : bữa nay hàng về có mấy cái lọt khe, hai dây nhỏ xíu, siêu nhỏ luôn, mặc thoải mái lắm, em muốn thử không.
Vy : Vậy à, chị kiếm cho em mấy cái, sẵn em cho con bé một cái.
Bà chủ lấy 5-6 cái quần lót nhỏ xíu, đưa cho Vy. Vy cầm lấy một cái trắng tinh, mang vào phòng thay đồ, đưa cho con bé.
Vy : Em thử mặc cái này xem thoải mái không ?
Hằng : Dạ, mà sao nó nhỏ xíu chị ơi.
Vy : đâu, chị xem nào. Nói rồi Vy mở cửa phòng thay đồ, bước vào bên trong. Vy với tay vén cái váy con bé lên xem. Con bé mắc cỡ, khép nép. Vy giật mình, trời, cái quần bé xíu. Miếng vải tam giác mỏng chỉ đủ che cái lỗ, hai cái mép bướm căng tròn của con bé lòi hẳn phân nửa ra hai bên. Vy thấy khoái chí.
Vy : Đẹp đó, em lấy cái này về mặc cho thoải mái. Nghe chị đi, mặc vậy thì mặc váy vào mới đẹp. Ai vạch váy em lên xem đâu mà lo, mà sợ bị thấy. Thôi em mặc luôn cái này đi về. Mấy cái lúc nãy vừa không ? Chị tặng em luôn.
Hằng : Dạ, em cám ơn chị.
Vy : sẵn ở đây, chị mặc thử mấy cái, em xem giúp chị nhe.
Vy và con bé đứng trong phòng thử đồ. Vy cởi cái quần lót của con bé ra, móc lên rồi mặc cái quần lót siêu nhỏ vào. Xong rồi Vy vén váy lên hỏi con bé. Cái miếng vải nhỏ xíu không che nổi cái lỗ bướm to của Vy. Hai cái mép bướm trắng hồng nhưng to đùng, banh ra hai bên. Cái bướm vĩ đại của Vy khoe hẳn ra trước mắt con bé. Con bé nhìn chằm chằm, ngỡ ngàng.
Vy : Em thấy đẹp không ?
Hằng : Hơi Kỳ kỳ sao đó chị vì nó nhỏ quá. Mà của chị to thật, nhìn đã quá.
Vy : Gì chứ ? To mà thích à ? Chị lại thích nhỏ nhỏ, xinh xinh như của em. Chứ to quá nhìn cũng ớn.
Con bé gật gật rồi trả lời Vy
Hằng: Vậy mà không biết sao em lại thấy thích của chị hơn, nhìn nó mạnh mẽ, hoành tráng lắm. hi
Vy cảm giác được dường như mấy chiêu kích thích của mình đã có tác dụng, vậy là cá đã sắp cắn câu. Vấn đề ở đây chỉ còn là thời gian. Cứ từ từ. Vy mừng thầm trong bụng. Sau khi thử quần xong, Vy chở con bé về lại công ty.
Vy: Hẹn em ngày mai, ngày đi làm chính thức đầu tiên nhe.
Hằng: Dạ, em chào chị