một cái vì đau…..Thành phi chợt thức giấc, hắn nhìn thấy cô ta đã tỉnh bèn nói:
– Cô tỉnh rồi à…..vết thương còn đau không…..????
Cô ta nhìn thành phi với ánh mắt có vẻ sợ hãi và nói:
– Đa tạ ngài đã tha mạng và cứu tôi….!!!!
Thành phi không nói gì, hắn đí ra ngoài….khoảng 1 canh giờ sau.
Thành phi bưng 1 bát thuốc vào cho cô ta uống và nói:
– Cô mau uống thuốc đi….đây là thuốc bôi…..tí nữa ta ra ngoài cô tự bôi lấy….
Vừa nói hắn vừa móc trong túi ra 1 lọ thuốc….
Cứ như thế 5 ngày trôi qua, hắn chăm soc cô ta tận tình chu đáo…nhờ vào thuốc uống và thuốc bôi chuyên chữa vết thương và cơ thể vốn dĩ khỏe mạnh của ng luyện võ..chỉ 5 ngày mà vết thương đã lành lại…..6 ngày qua, ở nhà Huệ Nhi và 12 bà vk lo lắng cho hắn cho người đi tìm kiếm khắp nới mà k có tin tức, chỉ biết hắn ra khỏi thành…..
Chiều ngày thứ 6 sau khi nữ cận vệ bị thương. Hôm đó hắn bưng bát thuốc vào cho cô ta và nói:
– Cô đã hoàn toàn bình phục rồi….mai cô có thể đi khỏi đây được rồi…..!!!!!
Cô ta nghe thấy hoảng hốt hỏi:
– Còn ngài thì sao…?
– Ta cũnh phải về phủ……!!!
Nữ cận vệ im lặng 1 lúc, cô ấy cúi mặt xuống và nói:
– Ngài có thể cho tôi đi theo ngài được không…?
Hắn ta vung tay, lắc đầu từ chối lia lịa:
– Không được ….ta không thể dẫn cô theo được……cô đã được giải thoát rồi…hãy đi kiếm 1 người có thể yêu thương che chở tố cho cô đi……!
Nghe hắn nói xong, cô ta khóc và nói;
– Tôi sinh ra đã là phận nô tài….giờ chủ nhân của tôi đã chết…..tôi không còn ai để nương tựa nữa…mong ngài hãy cho tôi theo hầu…tôi nguyện làm trâu làm ngựa để báo đáp ngài…..
Thành phi suy nghĩ 1 hồi, hắn nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng cũng có chút động lòng nhưng hắn lại nghĩ ” Không được…mày phải cương quyết hơn…nhất định k được mềm lòng…13 bà rồi còn chưa đủ hay sao….???”
Nghĩ xong hắn bèn nói:
– Ta k thể dẫn cô về phủ được ..cô đi theo ta không có danh phận đâu….
Cô ấy nhanh nhẹn nói:
– Tôi không cần danh phận, chỉ cần được hầu hạ ngài là được….!!
Thanh phi vẫn nhất quyết từ chối cô ta…hắn vội chạy ra khỏi phòng…hắn vừa chạy ra đến cửa phòng thì Nữ cận vệ ngồi đậy và nói:
– Nếu ngài không nhận tôi…tôi thà chết còn hơn…..
Nói xong cô ta lấy trong túi ra 1 viên thuốc và đút vào mồm uống nó….Thành phi tin chắc đó là thuốc đọc…..Nàng uống xong nằm năm ra giường giãy giụa…..nàng nói:
– Nóng quá…tôi cảm thấy nóng quá…..
Vừa nói nàng vừa lấy tay cởi áo ra….Thanh phi thấy vậy chạy lại giữ lấy tay nàng và nói:
– Ngươi uống cái gì đấy…..thuốc giải đâu mau đưa ta…Hắn quát to.
Hắn lục trong người Nữ cận vệ k thấy thuốc giải hắn bèn nói;
– Cô cần gì phải làm thế….cô sao phải ép ta như vậy…….
Cô ấy cữ giãy và lấy tay cởi áo ra…..Thanh phi thấy vậy hét to:
– Được rồi……cô mau uống thuốc giải đi…..ta sẽ thu nhận cô…..
Nghe vậy nữ cận vệ cười, nàng nói;
– Không có thuốc giải đâu…..đây là Xuân Dược….nếu uống vào sau 2 canh giờ không Nện nhau thì tôi sẽ chết…..!!!!
Nghe vậy hắn giật mình nói to;
– Cái gì…???
Hắn nhìn thấy cô ta như vậy cũng k dám tin hoàn toàn ….hắn đặt cô ta xuống giường và chạy ra ngoài….Cô ta thì đang giãy giụa trong đau đớn. Nhưng hắn không muốn lợi dụng nhân lúc này mà nên cô ta, nhưng đây là cô ta cố ý muốn hắn nện mình……Thành phi ra ngoài ngồi được nửa canh giờ..( bây giờ khoảng 5-6h tối)
Hắn đi vào phòng, thấy Cô ta vẫn đang kêu gào, đang xé quần áo và giãy giụa trong đau đớn…..
Thành phi rất muốn cứu cô ta nhưng cứ nghĩ cái việc này là do cô ta cố tình làm ra là hắn lại tức….
Hắn nghĩ chán 1 hồi, liền từ từ cới hết quần áo trên người hắn ra, bây giờ hắn đang nude….
Hết.