khí tuôn ra dầm dề, nhiễu thành giọt ướt đẫm phần bụng dưới,hạ bộ cô và cả nệm sô pha. Cả hai mợ cháu mồ hôi đầm đìa. Thằng Minh ôm mợ Dung vào lòng. Hai mợ cháu đều mệt mỏi. Thùy Dung thiếp đi trong vòng tay thằng Minh…
– Áaaaaaa… Trời ơi…
Thùy Dung tỉnh dậy nhận ra tình trạng lõa lồ của mình và thằng cháu, cô e chề, uất giận và tủi thẹn… Cô không sao hiểu được tại sao chồng mình lại có thằng cháu đốn mạt như thế! Tại sao mình lại tin tưởng, lại ngồi lại đây trò truyện, uống nước với nó thay vì tới đón con rồi về ngay. Nhưng ai mà dám nghĩ nó lại dám làm như vậy, nó là cháu của chồng mình mà, mình là mợ của nó mà, nó còn nhỏ quá, chỉ bằng nửa tuổi mình là cùng, vậy mà…
Trời ơi là trời! Khốn nạn cho thân con, tại sao lại đẩy con vào hoàn cảnh khốn khổ này ! Thùy Dung khóc thổn thức… Minh thì thỏa thuê đang nằm dài trên sô pha, nó nhìn mợ Dung đang thổn thức khóc với ánh mắt đắc thắng :
– Kìa mợ… sao mợ lại khóc ?
– Ho…hu… hu…
– Mợ tuyệt vời lắm ! Cám ơn mợ nha.
– Đồ khốn nạn… Bốp…
Thùy Dung thét lên và quay lại tát vào mặt nó. Cô ngồi dậy tranh thủ mặc lại quần áo và chạy ra sân lấy xe, mở cửa vọt nhanh ra đường, quên cả đón con, cô không còn nhớ đến mục đích mình đến đây để làm gì …
Thùy Dung về đến nhà thì đã gần 6 giờ tối, cô chạy thẳng vào nhà tắm như bị ma đuổi vậy. Cô cởi áo ra, cô soi lại ngực mình trong kiếng, hai bầu vú trắng ngần, tròn trĩnh của cô vẫn không thay đổi nhưng giờ đây đã hằn đỏ do những vết nhào nặn và vết răng cắn của thằng cháu khốn nạn lưu lại trên đó.
Thùy Dung tuột luôn quần ngoài ra, rồi đến quần lót, cô đưa quần lót lên nhìn, một chất lợn cợn như hồ, đọng lại ở đáy quần lót, cô cúi xuống nhìn vào khu vực *** cô, “nó” không có gì thay đổi, cô lấy hai ngón tay vạch rộng hai mép *** ra, một vệt tinh trùng từ trong *** cô đang ứa ra…
– Thằng khốn…
Thùy Dung tức giận run lên, cô muốn tiểu, cô ngồi xuống bàn cầu, khi nước tiểu chảy ra, cô nhăn mặt….rát quá chừng, cái đau rát giống như ngày đầu tiên bị chồng cô phá trinh vậy.
– Như vậy là *** mình đã bị tét rộng thêm ra – Thùy Dung thoáng nghĩ thầm – Chắc cặc nó phải bự lắm mới có thể làm tét *** mình như vậy.
Cô mở vòi sen tắm kì cọ thật sạch. Cô không muốn tin vào cái cảm giác nhớp nháp nơi âm đạo của mình. Cứ nghĩ đến việc cô vừa để cho thằng cháu khốn nạn giao hợp với mình là nước mắt cô lại trào ra vì hối hận.
Tắm xong Thùy Dung mới nhớ tới con, cô vội cầm điện thoại gọi cho chồng bảo chồng đi đón con về, cô lấy lý do là mình mệt …
Gọi điện thoại cho chồng xong Thùy Dung nằm xuống giường, cô nhìn đăm đăm lên trần nhà , ánh mắt cô như vô hồn :
– Cha con họ là một lũ khốn nạn (??? ) – Thùy Dung thầm chửi.