gia vào mắt thì chúng ta cũng không thể coi Hạ Hầu gia xứng đáng để gả Diệc Phi rồi, chúng ta Đoàn gia thối hôn……” Đoàn Dự cười lớn.
Hai chữ ‘thối hôn’ rơi vào tai mọi người như một quả boom nổ tung……xong…….triệt để loạn…..ở đây ai cũng biết con dâu Hạ Hầu gia Lưu Diệc Phi lần này là lão già Đoàn Ngạn Ngôn kia dâng lên Hạ Hầu Cẩm để Hạ Hầu gia can thiệp vào Thập Lục Tháp không ra tay bảo hộ Ma Tôn nhưng ai dám nói ra……..Hạ Hầu gia cũng không dám…….vậy Đoàn gia chơi trò đòi người thì Hạ Hầu gia là có lý do gì mà giữ người đây, trước đó lại còn tuyên bố không để người ta vào mắt……..Hạ Hầu gia lần này rắc rối lớn.
Một vài kẻ ma mãnh đều liếc qua vị kia Ma Tôn đang nhàn nhã uống rượu ăn một thứ quả khô gì đó như trước mặt hắn mọi chuyện đều không có liên quan đến bản thân.
Hạ Hầu gia chủ Hạ Hầu Phàm sắc mặt khó coi đến cực điểm, gã không ngờ Đoàn gia lại dám làm thế………thối hôn chẳng khác nào đánh vào mặt Hạ Hầu gia nhưng mà gã không thể nào đưa ra một cái lý do thỏa đáng cho hôn lễ của con trai và Lưu Diệc Phi.
“Các ngươi Đoàn gia tuy là trưởng bối nhưng chúng ta hai người là thật tâm yêu nhau, thời đại nào rồi mà cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, Diệc Phi là muốn ta thành nghĩa phu thê……….Đoàn gia muốn ngăn lại sao?” Hạ Hầu Cẩm gương mặt vặn vẹo do nộ hỏa sục sôi, hắn cười gằng nói làm ai cũng ngửi ra được mùi sát cơ nồng đậm.
“Haha! Hạ Hầu Cẩm công tử da mặt cũng là dày quá mức chứ hả…… thật tâm yêu nhau sao? Đoàn gia ta là nhận được tin Hạ Hầu gia cưỡng bức Diệc Phi làm vợ Hạ Hầu thiếu chủ đấy, không biết Hạ Hầu gia có dám để Diệc Phi nói một lời chân tình yêu Hạ Hầu thiếu chủ hay không đây?” Đoàn Dự coi khinh sát cơ từ Hạ Hẩu Cẩm nói.
“Ngươi!” Hạ Hầu Cẩm sắc mặt có chút trắng, hắn không có tự tin để Lưu Diệc Phi mở miệng nói câu yêu mình, nhưng bây giờ lùi một bước thì Hạ Hầu gia thiệt là đuối lí với người ta.
Hạ Hầu Phàm không tham dự vào cuộc tranh luận của con trai cùng Đoàn Dự, gã là nhìn chằm chằm vào Long như thể muốn biết hắn đang có ý định gì, là kẻ ngu cũng hiểu được Đoàn gia đây là gây rối theo ý chỉ của hắn.
“Hạ Hầu gia sao hả? Diệc Phi……….Oành!”
Đoàn Dự hả hê trước vẻ khó xử của đám người Hạ Hầu gia, đứng trước mặt bao nhiêu người quyền cao chức trọng trong giang hồ lại được nhắm thẳng vào một siêu cấp gia tộc như Hạ Hầu gia mà chửi khiến hắn vui sướng cực điểm……..cơ mà lời chưa ra thì một bàn tay đã đánh tới mặt hắn……….thế mà một trong hai tên lão tổ Hạ Hầu gia ra tay.
“Oắt con nhãi nhép……..đứng trước các vị tiền bối còn dám hô to gọi nhỏ, Đoàn gia không dạy được ngươi thì để lão phu dạy giùm vậy!” Hạ Hầu Đào đánh bay xong Đoàn Dự cười lạnh nói…….thật ra sau nụ cười kia của lão là sự sợ hãi bao trùm, thật lòng lão không hề muốn ra tay một chút nào vì vị kia còn là ngồi ở cách đó không xa nhưng mà một câu nói của Hạ Hầu Cẩm rơi vào tai lão làm lão không thể không xuất thủ……’Đao Thánh đại bá muốn bảo hộ mặt mũi Hạ Hầu gia’ chính là câu nói của Hạ Hầu Cẩm.
“Phụt……..” Đoàn Dự lật đật bò dậy, miệng phun ít cát bụi ra nhưng cơ thể hắn vẫn là mười phần nguyên vẹn khiến đám người có chút bất ngờ, ăn một chưởng của Cường Giả mà hắn vẫn có thể như thế sao? Lão giả kia là giơ cao đánh khẽ hay thằng này thân thể thực sự cường đây?