và ước rằng mọi chuyện vừa xảy ra chỉ là một cơn ác mộng nhưng mà hắn là không được toại nguyện rồi……..
“Haha! Phi Vân công tử là đang ở đây sao? Lại còn có đại mỹ nhân bên cạnh nữa, Đoàn gia gia chủ Đoàn Ngạn Hồng ra mắt công tử cùng cô nương….” Đoàn Ngạn Hồng nãy giờ tìm cơ hội gặp riêng Độc Cô Phi Vân nên thấy gã tiến về phía này liền nhanh chóng tiến tới chào hỏi.
“Ngươi là gia chủ Đoàn gia?” Độc Cô Phi Vân nở nụ cười tươi nhất chào hỏi Đoàn Ngạn Hồng nhưng trong mắt lão thì nụ cười này của hắn có gì đó là lạ làm người ta sởn tóc gáy hơn là vui vẻ…….quả thật đúng như lão cảm nhận đây là nụ cười chất chứa vô vàng giận dữ cùng khuất nhục đối với Đoàn gia, nếu chúng không tự nhiên tìm đến hắn thì hắn sao có thể tao ngộ tên ác ma kia, sao có thể hứng chịu nhục nhã hơn cả một con chó chứ…………..
“Vâng! Tôi chính là gia chủ Đoàn gia……..rất hân hạnh được gặp mặt công tử, Đoàn gia nhất định sẽ khiến công tử ‘thỏa mãn’……chỉ mong công tử giúp Đoàn gia chuyện nhỏ nhỏ kia…..” Đoàn Ngạn Hồng không biết chuyện gì nhưng vội thề thốt ý bảo tập đoàn Tân Mỹ hứa cho Độc Cô Phi Vân nhất định sẽ không có thay đổi gì……
“Tốt……tốt lắm…….” Độc Cô Phi Vân cười ghê rợn, chuyện nho nhỏ sao? Người ta đánh tới cửa tìm hắn thậm chí là giờ đây tính mạng hắn còn đang bị người ta khống chế mà bảo là chuyện nho nhỏ sao…….tuy cuồng nộ nhưng hắn vẫn không thể hiện ra, ‘chủ nhân’ của hắn là muốn hắn lấy được càng nhiều chỗ tốt hay nói cách khác là lột đến xương tủy Đoàn gia mới có thể……
“Đoàn Ngạn Hồng phải không………ta đã bàn chuyện với tên kia rồi, hắn là chấp nhận bỏ qua cho Đoàn gia nhưng mà ngươi cũng biết đấy, hắn là trưởng lão của Thập Lục Tháp…….chuyện này càng xé lớn thì mấy lão già trong gia tộc nhất định không để yên cho ta nhúng tay vào cho nên ép hắn quá cũng không được………..thôi thì các ngươi chịu khó bỏ ra một ít đồ vật xem như là bồi tội với người ta đi thôi……” Độc Cô Phi Vân cười khẩy nói.
Đoàn Ngạn Hồng nghiến răng ken két khi nghe thấy, con mẹ nó chứ có thể bồi tội thì Đoàn gia còn tìm đến mày làm cứt khô gì……..sống mấy chục năm trên đời lão còn không hiểu thằng này là giở công phu sư tử ngoạm muốn ăn thêm chỗ tốt hay sao……….biết thế nhưng mặt lão không hề đổi sắc mà vẫn gật gù như giáo huấn của Độc Cô Phi Vân là mười phần đúng đắn vậy.
“Công tử là nói đúng…….là do Đoàn gia tất trách không suy tính kỹ càng, không biết lần này Đoàn gia phải bỏ ra thứ gì mới có thể dẹp yên mọi chuyện đây……..” Đoàn Ngạn Hồng trịnh trọng nói.
“Haha! Đoàn gia là có một vị gia chủ hiểu chuyện………..ta đã nhận chổ tốt từ các ngươi thì sao có thể bắt các ngươi bỏ ra một cái giá lớn được chứ, chỉ là ít đồ vật tượng trưng như là mỏ thạch của Đoàn gia chẳng hạn, ngươi nghĩ sao?” Độc Cô Phi Vân nói.
“Không được!” Đoàn Ngạn Hống hét lên không hề suy nghĩ một giây nào, mỏ thạch kia mà là ít đồ vật nho nhỏ sao? Nó là căn cơ của Đoàn gia, thứ khiến Đoàn gia có thể ngồi trong hàng ngũ đại gia tộc đấy………lấy nó bồi tội thì Đoàn gia chắc chắn sẽ tụt dốc không phanh, như thế khác nào là gia tộc bị hủy diệt?
“Các ngươi từ chối sao?” Độc Cô Phi Vân nheo mắt hỏi, hắn là đoán được chắc chắn chúng sẽ không đồng ý vì Long Thạch cùng Long Nhủ chẳng khác nào bảo vật trí mệnh đối với võ giả, gia tộc phải có ít nhất một mỏ thạch mới được coi là đại gia tộc, mà Độc Cô gia là có tới ba mỏ thạch đều được các lão tổ chia nhau trấn giữ đủ biết chúng có ý vị thế nào……….hắn là lo Đoàn gia đáp ứng đấy, nếu không đáp ứng thì chuyện còn lại không phải việc của hắn rồi……..hắc hắc.
“Phi Vân công tử…….Đoàn gia là không thể nào bỏ ra được cái giá đó nên mong công tử suy nghĩ lại..” Đoàn Ngạn Hồng chắp tay nói.
“Hăc hắc……..tiếc rằng tên kia lại cương quyết ra điều kiện là thứ đó cho nên ta cũng không còn cách nào khác……….tiếc……….tiếc quá…….ta cũng là tận lực rồi nên mong Đoàn gia hiểu cho bồn công tử…….tập đoàn Tân Mỹ các ngươi cũng không cần lo nữa, vài ngày nữa sẽ có người của ta đến bàn chuyện trực tiếp………..ta có hơi mệt cho nên mong Đoàn gia chủ cho ít thanh tĩnh để nghĩ ngơi…….” Độc Cô Phi Vân là trực tiếp tiễn khách, hắn không quên nhắc khéo về Tân Mỹ vì biết rằng Đoàn gia không dám không cho.
Đoàn Ngạn Hồng tức đến lột ruột xoay người rời đi, quả thật Đoàn gia không dám không giao ra Tân Mỹ cho Độc Cô Phi Vân vì rất có thể điều đó sẽ khiến Đoàn gia là tiếp nhận thêm một kẻ thù mạnh mẽ ………phen này Đoàn gia là thịt đau rồi vì mất cả chì lẫn chài……..lão là không nghĩ ra Ngụy Siêu làm thế nào mà tên Phi Vân nổi tiếng cao ngạo này phải như thế…….
“Đoàn gia…….hà hà………” Dõi theo bóng lưng của Đoàn Ngạn Hồng, Độc Cô Phi Vân khóe miệng nhếch lên một sự khinh bỉ nhẹ………Đoàn gia nhất định sẽ hối hận ngày hôm nay không chịu bỏ ra một mỏ thạch để bồi tội vì tên kia là………….Ma Tôn.
…………
………..Ba mươi phút sau khi bộ phim kết thúc………..trên chiếc MayBach sang trọng……
“Ta biết rồi! Cứ theo như ta dặn dò mà làm việc!”
Long cúp điện thoại, hắn vừa nhận được tin báo từ chỗ Độc Cô Phi Vân về việc Đoàn gia không đáp ứng điều kiện………..kỳ thật nếu chúng nhịn đau cắt đi miếng thịt kia thì hắn cũng không tính toán thiệt hơn gì đi trả đũa Đoàn gia…..cơ mà chúng lại từ chối…….đánh mặt hắn sao? Được cứ đánh thoải mái nếu chịu bỏ ra một cái giá làm hắn thỏa mãn, còn muốn đánh xong lại coi như không có chuyện gì thì xin lỗi rồi, hắn không thể xúc phạm đến chữ ‘Ma’ trong biệt danh của mình…….Long nở nụ cười tà khi nghĩ đến Đoàn gia, lần này trở về nhất định hắn sẽ vận dụng thế lực Thập Lục Tháp đi chèn ép cái gia tộc này…..có nhiều việc không cần nhúng tay vào mà vẫn đạt được hiệu quả cao, nhiệm vụ ở Tân Cương hắn là thành công mỹ mãn thậm chí còn được coi là công thần khi mang đầu Diêm La về nữa ấy chứ………..nhưng Long là không ngờ rằng, Đoàn gia chưa dừng lại………………
Kết thúc cuộc trò chuyện không suôn sẻ với Độc Cô Phi Vân, Đoàn Ngạn Hồng nhanh chóng rời đi rạp chiếu phim trong bực tức……….vừa bước vào xe hơi lão nhanh chóng rút điện thoại ra gọi điện cho ai đó……
“Kế hoạch thất bại…….vâng…………nhờ vào mấy vị rồi……..” Đoàn Ngạn Hồng báo cáo.
“Được rồi!” Bên kia đầu dây trả lời.
“Ma Tôn……….khiêu khích Đoàn gia sẽ là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời mày…….” Đoàn Ngạn Hồng cúp điện thoại nở nụ cười âm lãnh tràn đầy sát khí.
……………..
“Brưmmmmmmmmmmmm…………………..Kítttttttttttt……………” Chiếc Maybach chở Long đang chạy băng băng đột nhiên gã tài xế hoảng hốt thắng gấp driff xe nguyên một vòng làm lốp xe cạ trên mặt đường khét lét……..tất cả là bởi vì một cô bé chạy đuổi theo chú mèo ra giữa đường ngay trước mũi xe.
“Hixx…….mẹ………Ô ô ô ô ô…….Ô ô ô ô ô……..”
Long bước xuống xe, hắn đi về phía cô bé đang ôm chú mèo trên tay khóc thút thít giữa đường vì sợ……..cô bé mặt chiếc váy hồng có gắn nơ xinh xắn, khuôn mặt phấn nộn đáng yêu làm người ta không nhịn được muốn bẹo vài cái cho sướng tay…….khuôn mặt mũm mĩm giờ lại nước mắt nước mũi tèm nhem………
“Này bé con………ngoan ngoan đừng khóc nữa nào……” Long buồn cười xoa đầu vỗ về cô bé.
Cô bé hai mắt tròn vo nín khóc nhìn Long, hai tay vẫn giữ chặt chú mèo…….