phải làm điều bất nhân ấy…
Mặt ai cũng buồn buồn, trẻ có, già có, vợ chồng có, bồ bịch có, thanh niên có… Ngồi chờ tôi thấy một cặp còn rất trẻ, có lẽ là sinh viên, chắc do tò mò nên quan hệ trước hôn nhân, họ cười như không có chuyện gì xảy ra, hỏi ra mới biết họ bỏ đứa này là đứa thứ hai…
Bên cạnh là cặp vợ chồng già, do nhỡ nên phải cho ra. Xa xa là cặp ông già đại gia cùng một cô gái trẻ, chắc lại cặp bồ, nhìn là biết..
Cuộc sông mệt mỏi, ai cũng có lý do để rời bỏ, để ra tay giết đứa con chưa hình thành của mình… Nhiều quá… Mong manh…
Chỉ có tiếng xe đẩy ra, những khuôn mặt nhăn nhó sau khi làm xong của các chị em… “Khổ, lúc sướng thì ai sướng cho, cuối cùng đau nhất lại là đàn bà”- tiếng một ông bác sĩ đi ngang qua chõ miệng nói…
Tôi nắm tay mẹ, cũng sắp đến lượt mẹ tôi lên bàn rồi. Mẹ buồn lắm, khuôn mặt mẹ buồn vời vợi, mẹ nắm tay tôi không rời. Mẹ biết chỉ một lúc nữa thôi đứa con của chúng tôi sẽ ra đi mãi mãi…
Tôi xoa lên bụng mẹ lần cuối…
Định mệnh…… Nỗi đau như tiêu đề chap 17 này vậy….
Nỗi đau…
-> Ai sẽ cho tôi cảm giác làm cha thực sự?
-> Liệu tôi còn phải khóc bao nhiêu lần trước nấm mồ người đã từng chung chăn gối?
-> Liệu tôi và mẹ có một tuần trăng mật như đã hứa?
-> Liệu mẹ tôi có phải nghén thêm một lần nào nữa?
-> Liệu mẹ có rời xa tôi giống như đứa con chưa kịp thành hình đã rời xa tôi không vậy?
Hối sau sẽ rõ…
Chap tiếp theo sẽ là:
Vào tìm kiếm Tội Lỗi Nghịch Tử hóng chap mới nhé
+ Mới hôm qua thôi thằng bạn thân còn nói: “ mai mày qua tao chơi, tao đưa mày đi xuống thăm em này dễ thương lắm, đảm bảo mày mê luôn”. Vậy mà hôm sau chính tay tôi bế nó trên tay nhìn nó lần cuối, máu chảy bê bết trên chiếc áo trắng của tôi… Cuộc sống mong manh quá…
+ Mới hôm qua thôi, người vợ mà tôi đã tha thứ cho những lỗi lầm quá khứ còn ở bên tôi, vậy mà khi tôi đi vắng, đã bước theo người tình vào nhà nghỉ … Ôi tình yêu mong manh quá…
+ Mới hôm qua thôi, sếp còn gọi tôi lên: “Chú làm việc chăm chỉ và tốt quá, anh sẽ đưa chú lên chức trưởng phòng, cố lên nhé”… Vậy mà hôm sau đã sa thải tôi vì lý do gì đó mà tôi còn băn khoăn mãi… Công việc mong manh quá…
+ Mới hôm qua người thứ ba còn nẳm trong vòng tay tôi, “Em chỉ có anh thôi, em chỉ dành cho mình anh thôi, chỉ mình anh đục vào cái lỗ này của em thôi”… Vậy mà hôm nào đó là những lời nói với người tình khác “ Thằng đó ngu lắm, em yêu gì nó, em chỉ yêu anh thôi, em thoả mãn khi ở bên anh bấy lâu”…. Trời ạ, những thứ mong manh đều dễ vỡ thế sao?
+ Mới hôm qua còn cho thằng em họ mượn tiền, còn ngon ngọt anh anh em em, lúc khó khăn mượn nó một ít, nó chối đây đẩy… Nói khó thì nó chửi mình… Vậy đấy, mọi mối quan hệ đều mong manh ư?