nghĩ ra cách đem con nhỏ Anna gả cho thằng Tầu kia, rồi dụ nó mở sòng bài cho tụi em đánh. Nhất định dân thương gia Chợ Lớn mà nhào vô là tụi em hốt của.
Nhưng y ra điều kiện em phải có nhà chứa trước vài lần, sau đó nó mới dụ những người tới chơi cho mượn nhà tụ tập được. Sòng bài sẽ lưu động từ nhà nọ tới nhà kia, Cảnh Sát không sao theo dõi được. Việt không ngờ bây giờ bà Hồng lại trở thành dân bài bạc chuyên nghiệp. Chàng chắc chắn khi dân Chợ Lớn nhập cuộc, bà Hồng sẽ thành triệu phú mấy hồi. Chàng thắc mắc hỏi:
– Vậy em lấy đâu ra chỗ chứa bài mấy lần đầu?
– Cũng vì vậy mà hôm nay chúng mình mới đi chơi xa. Em đã mướn một căn nhà trong làng Đại Học Thủ Đức lẽ dĩ nhiên người đứng tên là anh rồi, đây cũng là
chỗ cho chúng mình gặp gỡ sau này. Anh phải dọn về đó ở vài ngày nữa sòng bài sẽ khai trương tại đó. Em biết anh quen hết đám An Ninh, Cảnh Sát khu vực này.
Không lý chúng làm khó anh sao. Hơn nữa còn có em đây, Quận, Tỉnh gì cũng đâu có ngán.
Việt cười gượng gạo:
– Như vậy là anh thành công tử Bạc Liêu rồi còn gì nữa. Nhưng mà nhà mình mà mình chưa biết nó ở đâu thì cũng kỳ cục thật.
Bà Hồng cười khúc khích, nói nho nhỏ: .
– Đi Lái Thiêu chơi một chút thôi, rồi đưa con nhỏ Anna về, em sẽ dọn nhà cho anh. Con bé muốn biết chỗ anh ở trước khi cặp thàng Ba Tầu, rồi mới eó thể nói nó dụ bạn bè đến chơi bài ở đó được.