vì thế mãnh liệt này gây nên, l.ồn Hạnh co bóp dữ dội và lên đỉnh nhanh chóng, nàng rên lên một tiếng rên khoái lạc. Thấy thế tôi bị kích thích càng đụ dữ dội. Đụ tơi bời hoa lá như vậy mà vẫn chưa có dấu hiệu xuất tinh, được thế tôi càng lấn tới mà đụ, chuyển tay cuống ôm hai bên hông Hạnh rồi đụ mạnh mẽ vào trong, con cặc cứng hết cỡ phang vào l.ồn. Cái l.ồn của Hạnh dường như tan nát bởi chuyến đi chơi này. Cả vùng mông và háng nàng bị tôi phang dập đỏ cả lên, cơn sướng tràn đi khắp người, Hạnh lên đỉnh lần 2 trong đê mê khó tả, nước l.ồn rỉ ra nhiễu xuống giường. Định out luôn trong tư thế này thì đkm điên thoại vang lên. Là điện thoại của Hạnh, định không cho nàng nghe nhưng nghĩ sao lại để nàng nghe. Hạnh cầm điện thoại lên và nói đó là thằng chồng sắp cưới, nàng vứt điện thoại xuống giường không nghe máy. Tôi bảo Hạnh cứ nghe đi.
– A lô.
– Em dậy chưa?
– Em đang nằm trên giường, cũng mới tỉnh.
– Khi nào em về, anh nhớ em quá.
– Em không biết.
– Về nhanh đi em
– Em đã nói là không biết mà.
Giọng Hạnh có vẻ bực bực không vui, tôi đứng lên giường và chĩa cặc ra trước mặt Hạnh, Hạnh cầm lấy sục nhẹ. Tôi biết Hạnh đang nói chuyện đt nhưng tâm trí lại đang dồn về con cặc hùng dũng này, lưỡi Hạnh quét nhẹ lên đầu cặc rồi ngậm vào, mỗi khi thằng kia nói chuyện thì Hạnh ngậm cặc, khi Hạnh nói thì nhả ra. Cứ thế tôi đụ miệng nàng trong khi nàng nói chuyện. Hạnh hưởng ứng với kiểu đụ này của tôi, có lẽ là vì Hạnh vẫn còn tức tối chuyện thằng kia ép hôn, nên giờ có lẽ là dịp Hạnh trả thù bằng cách làm tình với người khác. Mà lại làm tình trong khi đang nói chuyện với nó nữa. Nứng quá, nứng quá mấy bác ơi. Tinh trùng dồn tới não mẹ rồi. Xịt một cái đầu tiên văng lên mặt Hạnh văng tứ tung, tôi vội vàng nhét cặc vào miệng nàng mà xịt tiếp. Bất ngờ nên Hạnh vuột miệng k kêu “á”, thằng bên kia hỏi “em bị sao vậy?”. Hạnh vội vàng bảo không có gì rồi mút cặc tôi lia lịa, tinh trùng xuất ra nhiều quá, Hạnh vừa mút vừa nuốt ừng ực để khỏi nghẹn. Rồi nàng chẳng nói chẳng năng gì cúp máy cái rẹt, 2 tay chụp lấy người tôi mà liếm mút sạch sẽ tinh khí.
– Anh hư quá, em đang nói chuyện mà.
– Đâu phải tại anh, tại thằng nhỏ mà.
– Hư quá.
Tôi nằm xuống ôm Hạnh, Hạnh quàng lấy ôm tôi. Nhưng trên nét mặt Hạnh lúc này thóang lên vẻ u buồn khiến tôi xót xa. Chắc cú điện thoại khi nãy kéo nàng về hiện thực sắp tới, kéo nàng ra khỏi cảm xúc vui vẻ nơi đây. Hạnh như chỉ là cái xác không hồn, tâm hồn nàng như đã trôi về nơi xa lắm khi gia đình gặp chuyện. Tôi siết chặt Hạnh vào lòng như cảm thông cho nỗi đau ấy. Sự thoải mái sau làn xuất tinh làm tôi lại chìm vào giấc ngủ. Trong giấc mơ tôi thấy Hạnh và tôi đang nô đùa với sóng biến, rồi bỗng sóng biển hóa thành bàn tay khổng lồ kéo nàng đi mất. giật mình, tỉnh dậy và lại giật mình hơn khi không thấy Hạnh nằm bên nữa. Vội vàng nhảy vô phòng tắm xem thử lại không thấy, nhìn xung quanh cũng không thấy hành lý của Hạnh nữa. Tôi sững sờ chốc lát. Cơn gió nhẹ thổi tờ giấy trên bàn rơi xuống, nhặt vội lên xem.
“Vương à, những cảm xúc mà bọn mình bên nhau em sẽ mãi không quên. Bên anh, em mới thấy cuộc sống mới đúng là cuộc sống. Tâm hồn em như sống lại khi gặp anh, cảm xúc bên anh là bất tận. Nếu kiếp sau có gặp lại, em mong mình sẽ trở thành vợ của anh. Em xin lỗi vì đã không tạm biệt anh mà đi, vì em sợ, em sợ mình không đủ dũng khí để rời xa anh. Em sợ mình bị gục ngã bởi tình cảm của anh. Nên em mới lặng lẽ ra đi. Em phải đối diện với thực tế trước mắt, thực tế mà sớm hay muộn em cũng phải đối mặt. Sau này nếu có duyên thì gặp lại, anh giữ sức khỏe nhé, đừng tìm em. Yêu anh!”