thấy ông trả lời, Phượng ngẩng mặt nhìn ông Tâm thì thấy ông nhắm mắt như đang ngủ. Phượng lắc ông, lắc mãi thì thấy ở miệng ông có nước bọt trào ra, trong chẳng giống nước dâm thuỷ chút nào. Phượng đưa tay lên mũi ông thì thấy ông đã tắt thở. Thì ra ông ra ông bị sướng quá nhưng yếu sức nên đột quỵ mà chết.
Phượng sợ hãi, trần truồng như nhộng chạy ra khỏi phòng la ầm lên.
– Tuân ơi, ba chết rồi……….!
Tuân và Vân đang ôm nhau ngủ ở trong phòng nghe vậy vội chạy xuống mà quên luôn cả mặc áo quần…..
– hu hu ba chết rồi… Mà không sao… Chết vì sung sướng thì cũng đỡ…